"Alo, Tiểu Hàn à".
Liễu Nguyệt Như nhận lấy điện thoại di động, khẽ mỉm cười.
"Vâng, mẹ là người đứng sau bảo Tiểu Lệ ly hôn với con à".
Liễu Nguyệt Như ngẩn ra, bỗng có cảm giác hơi xa cách, hơn nữa câu nói đầu tiên ngay cả một tiếng "mẹ" Lâm Hàn cũng không gọi, điều này làm Liễu Nguyệt Như cảm thấy có chút hụt hẫng.
"Đúng vậy", Liễu Nguyệt Như nói:
"Tiểu Hàn, con gọi cho mẹ là vì đã nghĩ thông, đồng ý chuyện ly hôn rồi đúng không".
"Con không nghĩ thông gì cả".
Lâm Hàn cắt ngang lời Liễu Nguyệt Như: "Con sẽ không ly hôn với Tiểu Lệ".
"Tại sao?"
"Bởi vì con yêu cô ấy", Lâm Hàn nói.
"Chỉ tại con ở chung với cô ấy đã lâu nên nảy sinh tình cảm, vì thế con mới không đành lòng thôi, đây chẳng phải yêu đương gì cả. Hơn nữa, Tiểu Hàn à, sau khi ly hôn, con sẽ tìm được một cô gái tốt hơn Dương Lệ kia gấp mấy trăm lần, sao lại không chịu chứ?"
Loading...
"Bất kể mẹ nói thế nào, con cũng chỉ có một câu thôi, con không bao giờ ly hôn", giọng điệu Lâm Hàn cương quyết nói.
Điện thoại đã ngắt.
"Thằng nhỏ này, sao lại không chịu nghe lời thế chứ!"
Trong xe phía bên kia.
Lâm Hàn đặt điện thoại xuống, lộ ra vẻ mặt suy tư, ngay cả anh cũng không ngờ, mẹ của anh - Liễu Nguyệt Như lại đến Kim Lăng, mà còn làm ra những chuyện sau lưng anh như vậy.
Đã hơn mười năm Lâm Hàn không gặp Liễu Nguyệt Như, vừa rồi khi nói chuyện điện thoại, Lâm Hàn rất muốn gọi mẹ, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-vo-song/637675/chuong-432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.