"Diệt đi!"
Vừa nghe được hai chữ này, cả người Thẩm Hoài Xuân giật bắn.
Bà chủ Lâm tùy ý nói diệt liền diệt, cứ như một chuyện bình thường vậy, loại khí thế này mấy ai có được chứ?
Sâu thẳm trong tâm hồn của Thẩm Hoài Xuân vừa hoảng hốt vừa khiếp sợ lại pha lẫn sự kính trọng.
"Ông Vân", người phụ nữ mở miệng.
"Điều tra xem nhà quý tộc nào đã xen vào chuyện vui của Tiểu Hàn mà trợ giúp nhà họ Hồng - Hoa Đông kia", người phụ nữ nói.
Ông Vân gật đầu đi ra khỏi phòng.
Không bao lâu thì ông ấy đã trở lại.
"Quý tộc họ Khương là gia tộc của ông già Khương kia sao?", người phụ nữ nhàn nhạt nói:
"Ông gọi điện thoại cho ông ta đi, bảo ông ta kẹp cái đuôi mình chặt lại, đừng nên giúp người không nên giúp, để tránh bốn nhà quý tộc lớn mà chỉ còn ba".
"Trong vòng 30 phút, tôi mong cái tên nhà họ Hồng - Hoa Đông mãi mãi biến mất".
"Vâng thưa bà Lâm!"
"30 phút sao!"
Thẩm Hoài Xuân cảm thấy cực kỳ sốc. Loading...
Nhưng khi đến miệng của bà chủ Lâm lại chỉ bị diệt trong vòng 30 phút.
Dù Thẩm Hoài Xuân khó tin, nhưng cũng rất mong đợi.
Trong trang viên nhà họ Hồng.
Ban lãnh đạo nhà họ Hồng vẫn đang ăn tiệc, cả đám người cụng hết ly này đến ly kia, mặt mày đỏ ửng vui vẻ uống chúc mừng.
Ông ta cầm lên nhìn rồi chợt giật mình.
"Sao nhà họ Trần lại gọi cho mình nhỉ?"
Nhà họ Hồng cũng có nhiều hợp tác với nhà họ Trần, nguồn cung cấp dầu thô để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-vo-song/637658/chuong-415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.