Đám phóng viên đó đã nghĩ ra tiêu đề thu hút người xem cho hội thảo đầu tư bất động sản hôm nay rồi.
"Tin nóng! Tại sao một ông trùm bất động sản lại cung kính với thiếu niên kia như thế?"
...
Phùng Thạch đi đến bên cạnh Lâm Hàn, kính cẩn chào.
"Gần đây bên Đông Hải thế nào rồi?", Lâm Hàn liếc ông ta hỏi.
"Đương nhiên, những thứ ấy đều nhờ có cậu Lâm, không thì tôi sẽ chẳng có địa vị như ngày hôm nay".
"Kế toán đã tính xong rồi ạ, ngoài những khu chung cư lớn, nhỏ và một số bất động sản khác, thì bây giờ tôi có thể lấy ra khoảng 30 tỷ tiền mặt!", Phùng Thạch nói.
Phải biết rằng lúc trước, ông ta chỉ sở hữu khối tài sản khoảng ba bốn trăm triệu, nhưng trong thời gian ngắn gần đây đã vươn mình lên gấp mười lần. Tốc độ gia tăng ấy quả thật rất kinh khủng.
"Hơn nữa, với tư cách của tôi thì giờ có thể vay ngân hàng được hơn trăm tỷ. Vì vậy, muốn nhúng tay vào ngành bất động sản ở Kim Lăng là không thành vấn đề".
"Hơn nữa, tôi cũng có khá nhiều bạn bè trong ngành tại đây, nên muốn tham gia vào giới bất động sản ở Kim Lăng là điều rất dễ dàng. Muốn nắm giữ 30% trong vài năm cũng không phải vấn đề lớn".
Lâm Hàn gật đầu, dù sao Kim Lăng cũng là thành phố loại một, thủ phủ của tỉnh Tô, nên giá bất động sản ở đây chắc chắn phải hơn 1000 tỷ!
Loading...
Nếu chỉ dựa vào 30 tỷ kia mà muốn có tiếng nói trong giới bất động sản ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-vo-song/637640/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.