Chương trước
Chương sau
Không biết công việc của Dương Lệ có bận không, nếu có thời gian, anh có thể đón cô tới đây đoàn tụ.
Có điều khối lượng công việc của Dương Lệ, chỉ cần nói với Tôn Minh một tiếng thì sẽ được giảm xuống.
“Đúng rồi Tiểu Khiết, lần này em đến Kim Lăng làm gì thế?”
Dương Khiết cười nói: “Trước đây em toàn làm livestream trong nhà, người hâm mộ xem mãi cũng chán, vậy nên em đổi hình thức làm streamer đường phố. Anh đừng nói vội, để em nói hết đã. Thành tích của em cũng khá ổn, bây giờ em đã nằm trong top 3 của bảng xếp hạng livestream ngoài trời app Sa Ngư rồi đó”.
Nghe câu này, Lâm Hàn nhớ ra Dương Khiết cũng làm streamer cho nền tảng Sa Ngư.
“Nhưng em đã đi dạo hết một lượt khu Đông Hải rồi, không có nơi để livestream. Vậy nên em mới chọn đến Kim Lăng, dù sao anh rể hai cũng ở đây”.
“Cũng tạm, lương tháng này hơn 200 ngàn tệ”, Dương Khiết nói: “Nhưng không thể so với anh rể hai được, lương một tháng của em còn chẳng bằng tiền phòng của anh”.
Dương Khiết làm việc ở app Sa Ngư đến nay mới chỉ được hơn một tháng.
Lâm Hàn muốn nghe thử quan điểm của một streamer về app Sa Ngư thế nào. Tamlinh247.com Cập nhật nhanh nhất !
Những tin tức anh nghe thấy thường ngày đều do nhân viên quản lý của app báo cáo. Trong số đó, có thể cũng có một số người báo tin tốt, không báo tin xấu.
Dương Khiết nói một cách nghiêm túc: “Em cũng đã xem Tần Liên livestream rồi, chị ấy xinh đẹp lại múa cổ trang cực đẹp, em còn coi chị ấy là thần tượng nữa kìa! Dù sao chị ấy cũng có năng lực, mà em thì chỉ nói chuyện với khán giả thôi, không thể sánh được với chị ấy”.
Loading...

Lâm Hàn gật đầu, không nói thêm gì nữa, cùng Dương Khiết đi vào phòng tổng thống.
Sau khi vào phòng, Dương Khiết nhìn xung quanh, bỗng nhiên cô ấy nhìn cửa sổ phòng khách, một cô gái đang đứng đó múa điệu múa cổ trang.
Giữa hai đầu mày cô gái có một nốt ruồi đỏ, trông như thiếu nữ trong tranh, tư thế múa tao nhã khiến người xem không thể rời mắt.
Dương Khiết sững người, không thể tin được mình có thể gặp thần tượng Tần Liên ở đây!
“Anh Lâm!”
Cô gái này trông khá quen.
Ngay lập tức cô nhớ ra đối phương cũng làm việc ở app Sa Ngư, ID là “Khiết của thuần khiết”, bây giờ cũng được coi là streamer nổi tiếng của app Sa Ngư.
“Anh rể hai! Anh cưới thêm vợ đấy à?”
Dương Khiết nói với Lâm Hàn: “Tại sao Tần Liên lại ở chỗ anh? Hình như hai người còn ở chung một phòng!”
Mặc dù Lâm Hàn không thẹn với lương tâm, nhưng anh vẫn lo lắng tin tức sẽ đến tai Dương Lệ, cô sẽ nghĩ nhiều, đến lúc đó anh muốn giải thích cũng không làm rõ được.
“Em hiểu rồi!”
“Tần Liên, để tôi giới thiệu cho cô, đây là em vợ tôi, Dương Khiết”, Lâm Hàn cười nói.
“Em vợ?”
“Đây là Tần Liên, không cần anh phải giới thiệu nữa chứ!”, Lâm Hàn nói với Dương Khiết.
“Đương nhiên không cần, chị Tần Liên là thần tượng của em mà!”
Mặc dù tính cách Tần Liên có chút lạnh lùng, nhưng Dương Khiết nhiệt tình như vậy, cô cũng không thể không giao lưu cùng cô ấy, nói một số chuyện về livestream.
Hoặc phàn nàn một vài bình luận bất lịch sự của khán giả, hoặc là nói về những món quà đại gia tặng, hai người nói chuyện rất say mê.
Dù sao hai người cũng làm cùng một ngành.
Reng, reng, reng…
Anh cầm lên nhìn, là một dãy số lạ, nhưng Lâm Hàn nhớ đây là số điện thoại của tên côn đồ cắc ké Phạm Kiện, ở quán bida đối diện trường Nhất Trung – Kim Lăng.

Hai ngày trước anh đưa cho hắn ta 200 ngàn tệ, bảo hắn liên lạc với anh Công Kê, Lâm Hàn đoán chắc là đã có kết quả.
“Ừm, đến lúc đó tôi sẽ qua tìm anh trước”, Lâm Hàn trả lời.
“Được!”, giọng Phạm Kiện có vẻ hơi lo lắng.
Sáu giờ chiều, Lâm Hàn lái xe đưa bốn người đến quán bida Ánh Sao.
“Anh Hàn!”
“Anh Công Kê nói gì?”, Lâm Hàn vào thẳng vấn đề chính.
“Anh Công Kê bảo tôi dẫn mấy tên sai vặt vừa thu nhận được tới gặp anh ta”, Phạm Kiện chỉ vào ba học sinh phía sau:
Lâm Hàn liếc nhìn ba người kia, trong lòng vẫn thắc mắc tại sao anh Công Kê lại nhờ người thu nhận học sinh có tiền làm tay sai vặt.
“Đi thôi”, Lâm Hàn lên tiếng.
“Được!”
Mọi người lên xe Lâm Hàn.
Sân trượt băng Mộng Ảo nằm ở khoảng đất hẻo lánh của khu Tê Hà thuộc Kim Lăng, nơi đây không có nhà cao tầng mà là rất nhiều khu dân cư của thế kỷ trước, những bức tường tróc trông hơi cũ nát.
Sân trượt băng Mộng Ảo ở ngay cạnh một khu dân cư.
“Anh vào trước đi, chúng tôi ở phía sau”.
Lâm Hàn nói, nhân tiện bảo bốn người Tiểu Đông đừng vào vội.
Nếu đi cùng nhau, rất có khả năng khiến anh Công Kê sinh lòng cảnh giác.
“Được…”
Nhưng không còn cách nào khác, hắn đã nhận 200 ngàn tệ của Lâm Hàn thì phải làm việc cho anh thôi.
Sau đó, Phạm Kiện cất bước đi vào.
-------------------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.