Một âm thanh thảm thiết từ phòng khách vọng lại.
Ngô Xuyên nhìn sang, mười mấy tên cao to chẳng có chút sức chống trả, nằm trên mặt đất rên rỉ.
“Đỉnh quá… Đỉnh quá đi mất!"
Ngô Xuyên trợn tròn mắt kinh ngạc, cho dù đã vô số lần nhìn thấy Lâm Hàn đánh đấm, nhưng mỗi một lần đều làm Ngô Xuyên chấn động.
Lâm Hàn này, vẻ bề ngoài chỉ như một thanh niên trẻ tuổi, cơ thể ốm yếu chẳng khác nào mấy tên mọt sách, làm người khác tưởng rằng anh là loại người tay trói gà không chặt.
Nhưng ai mà tưởng tượng được, cơ thể nhỏ nhắn này lại có sức mạnh kinh khủng đến vậy?
Thật ra đây hoàn toàn là một con thú đội lốt người!
“Thằng nhóc này, còn là người sao?”
Từ Trí dụi mắt, trong lòng kinh hãi, há hốc mồm.
Anh ta nghĩ rằng trong hai người bọn họ, Ngô Xuyên mới là người đáng sợ nhất và có thể là vệ sĩ của Lâm Hàn.
Suy cho cùng thì lúc vừa vào phòng, anh ta mời hai người bọn họ ngồi, chỉ có Lâm Hàn ngồi còn Ngô Xuyên vẫn đứng sau lưng như cũ, nhìn ngó xung quanh, chính là dáng vẻ của một vệ sĩ.
Nhưng mà chàng trai này, làm gì cần Ngô Xuyên bảo vệ cơ chứ!
Thằng cha này, thật là thú tính mà.
Ầm, ầm, ầm!
Lại phát ra 3 tiếng động.
Chưa đầy 2 phút, toàn bộ mười mấy tên đàn ông vạm vỡ đều bị đánh ngã trên đất.
Lâm Hàn bước tới một bước, xuất hiện trước mặt Từ Dũng.
“Anh... Anh muốn làm gì?”
Loading...
Con ngươi của Từ Dũng co lại, bị doạ lùi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-vo-song/637378/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.