"Thằng Lâm Hàn này da mặt cũng dày quá đi chứ!"
"Đúng là không biết xấu hổ, lại dùng cách này để khoe mẽ, tưởng đám người chúng ta đều ngu ngốc cả sao?", Trần Đại Cường cười nhạt.
"Đúng thế, mua biệt thự? Sao nó không đi tè rồi soi lại bản thân nó trong đó nhỉ, cỡ nó mà mua nổi biệt thự à?"
Bọn họ bàn luận sôi nổi, còn chỉ chỉ chỏ chỏ Lâm Hàn các kiểu, mỗi một khuôn mặt đều nhìn Lâm Hàn với ánh mắt khinh thường.
"Lâm Hàn, tôi có mang theo sổ hộ khẩu, đợi lát nữa dẫn cậu với Tiểu Lệ đến cục dân chính làm thủ tục ly hôn! Thằng con rể vô dụng như cậu tôi đây không cần!", Dương Cảnh Đào lạnh lùng nói.
"Cậu làm tôi ở trước mặt họ hàng mất hết cả mặt mũi! Cậu không cần thể diện nhưng tôi thì cần! Giữ lại thằng con rể vô dụng như cậu chỉ tổ làm nửa đời còn lại của tôi không được yên ổn thôi!"
"Hahaha!"
"Đáng đời thằng vô dụng!"
Mọi người ha hả cười phá lên.
"Anh Hàn, ở bên ngoài có người tìm anh", lúc này, Ngô Xuyên đi vào nói: "Người đến là xưng là Vương Vi Dân".
"Vương Vi Dân? Để ông ta vào đi", Lâm Hàn nhàn nhạt nói.
"Vương Vi Dân? Giám đốc Sở Y tế Vương Vi Dân?"
Nghe đến tên này, mọi người ở đây đều có chút bất ngờ.
"Giám đốc Vương đến đây làm gì?"
"Chắc là trùng tên mà thôi! Giám đốc Vương sao lại đến tìm loại người tầm thường như Lâm Hàn được chứ?"
Lát sau, một tràng tiếng cười truyền đến:
"Haha, tiệc tân gia nhà họ Lâm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-vo-song/637344/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.