"Chồng? Tiểu Lệ, con không có chồng!"
Dương Cảnh Đào cười lạnh, ông ta liếc xéo Lâm Hàn một cái.
"Loại vô tích sự như Lâm Hàn mà xứng với từ chồng sao? Con không nhìn lại xem, ngày nào nó cũng chỉ biết ăn rồi ngồi chờ chết, chẳng có chút trách nhiệm gì cả, căn bản không xứng làm chồng!"
"Ồ? Thì ra đây là chồng hiện tại của Tiểu Lệ".
Bành Thành nhìn về phía Lâm Hàn, anh ta nở nụ cười đầy ẩn ý, đồng thời vươn tay ra:
"Tên tôi là Bành Thành, đang làm việc ở quỹ đầu tư Nhân Phàm, đảm nhiệm chức cố vấn đầu tư, không biết anh Lâm đang làm việc ở đâu?"
"Nhìn đi, cái gì gọi là con nhà gia giáo, cậu ấy chính là con nhà gia giáo đó!", Dương Cảnh Đào tán thưởng: "Nói chuyện với một thằng ăn hại mà còn khách khí như thế! Tiểu Thành có giáo dưỡng thật".
"Anh Thành, anh không cần khách sáo với cậu ta như thế, chỉ là một thằng vô tích sự mà thôi", Triệu Tứ Hải nói.
Dù sao Tiểu Lệ cũng sẽ gả cho Bành Thành, Triệu Tứ Hải cũng chẳng thèm lá mặt lá trái hay gọi Lâm Hàn là em nữa.
"Tôi không đi làm".
Lâm Hàn bắt tay với Bành Thành.
"Không đi làm?"
Bành Thành hơi sửng sốt, trong mắt hiện lên nét khinh miệt, anh ta cười nói:
"Được đó nhỉ, kết hôn rồi mà anh Lâm vẫn không tìm việc làm để nuôi gia đình à?"
"Tôi không cần kiếm tiền".
Lâm Hàn thản nhiên nói, tiền của anh chẳng bao giờ tiêu hết được.
Loading...
Bành Thành lại lý giải câu nói ấy theo cách khác, anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-vo-song/637305/chuong-62.html