“Nhóc, có nghe thấy chưa, chị dâu bảo mày quỳ xuống dập đầu kìa!”
“Mau quỳ xuống !”
“Nếu không giết hết cả hai đứa tụi mày bây giờ!”
Mấy tên lưu manh kia cầm vũ khí nhao nhao quát.
“Anh Hàn, làm sao bây giờ?”
Ngô Xuyên nhìn Lâm Hàn, ánh mắt lo lắng vô cùng.
Quỳ xuống dập đầu chắc chắn là chuyện không thể.
Nhưng đối mặt với bảy, tám thằng đàn ông vạm vỡ, trên tay còn cầm gậy sắt, ống tuýp thì khó mà đối phó lại nổi.
“Anh nói xem nên làm sao?”, Lâm Hàn nhìn Ngô Xuyên với vẻ bỡn cợt.
“Làm sao…”
Ánh mắt Ngô Xuyên chuyển động, anh ta cắn răng nói:
“Xử tụi nó! Mẹ kiếp!”
Anh ta nhanh chóng xoay người, đi vào phòng bếp rồi lao ra với một con dao làm bếp sắc bén tên tay.
“Má nó, dám vô lễ với anh Hàn của tao à!”
Ngô Xuyên cầm dao, lao lên chém đám lưu manh kia.
Lâm Hàn hơi bất ngờ, Ngô Xuyên đúng là có chút chính trực.
Phụt!
Dao chém một nhát vào cánh tay một tên lưu manh.
Máu tươi chảy ròng ròng.
Vì không lường trước nên mấy tên lưu manh không kịp phản ứng một nhát chém kia.
“A a a! Đau chết ông mày rồi!”
Tên lưu manh quèn kia bụm cánh tay, liên tiếp lùi ra sau, mồ hôi lạnh chảy xuống mặt, máu tươi vẫn nhỏ từ cánh tay xuống đất.
“Lên!”
“Xử nó!”
Sắc mặt mấy tên côn đồ còn lại trở nên tàn ác, nhào về phía Ngô Xuyên.
Tuy Ngô Xuyên chính trực nhưng hai đấm khó địch bốn tay, chưa qua được mười mấy giây, anh ta đã bị khống chế.
Loading...
“Mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-vo-song/637293/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.