Kiếp trước, Tống An Dân hại Trình Kiêu nhà tan cửa nát, còn làm nhục Lâm Ngọc đến chết.
Kiếp này, sao Trình Kiêu có thể cúi đầu trước anh ta nữa?
Lâm Ngọc phản ứng lại đầu tiên, cô ta đang mừng thầm trong lòng bởi Tống An Dân quá dễ thương lượng, không so đo với Trình Kiêu.
Chỉ yêu cầu Trình Kiêu xin lỗi, rõ ràng là đang thiên vị họ.
Nhưng điều khiến Lâm Ngọc không thể ngờ nổi là Trình Kiêu lại từ chối xin lỗi!
Còn nói ra lời sỉ nhục!
“Trình Kiêu, cậu điên rồi à? Đừng nói linh tinh, mau xin lỗi!” Lâm Ngọc sốt ruột chỉ muốn ấn đầu Trình Kiêu để anh cúi đầu.
Cậu Lý là người phản ứng lại thứ hai, anh ta chợt cười lớn hưng phấn: “Ha ha ha, cậu Tống, cậu ta từ chối kìa! Cậu ta từ chối rồi, lần này không trách tôi được nữa nhé!”
Đám Nghiêm Thuỵ Văn cũng phản ứng lại, cả đám nhìn Trình Kiêu với vẻ không dám tin, bắt đầu xì xào bàn tán.
“Móa nó, đầu thằng này bị lừa đá á! Cậu ta chỉ là một vệ sĩ quèn mà lại từ chối ý tốt của cậu Tống, chẳng phải là tự tìm đường chết sao?”
“Điên rồi, đúng là tự tìm cái chết!”
Nghiêm Thuỵ Văn như mở cờ trong lòng: “Thằng ranh này đúng là rất cá tính, lại đi từ chối ý tốt của cậu Tống! Ban đầu tôi còn thấy tiếc, cơ hội tốt thế này lại để thằng ranh đó qua được một kiếp, bây giờ thì hay rồi, cậu ta chết chắc rồi!”
Trình Kiêu không trả lời Lâm Ngọc, chỉ lẳng lặng nhìn Tống An Dân.
Tống An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-vo-dung-la-tien-ton/476511/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.