Trên bầu trời mây đen cuồn cuộn, trên biển rộng mênh mông, chiếc thuyền đánh cá nhỏ của Trình Kiêu có nguy cơ bị lật úp bất cứ lúc nào.
Trần Tê Phượng nhìn thấy đám người Tiền Gia Hào đang lên chiếc du thuyền lớn ở phía trước.
"Ngài Trình, bọn họ đang du thuyền rồi! Chúng ta phải làm gì bây giờ? Cho dù chúng ta có đuổi kịp bọn họ thì cũng không lên trên đó được!”
"Không sao đâu.” Trình Kiêu thản nhiên nói, tiếp tục chạy với tốc độ cao.
Trên chiếc du thuyền khổng lồ, băng dính trên miệng Dương Oánh bị xé ra.
Tiền Gia Hào cười lạnh một cách đắc ý rồi nói: "Hai tên thủ hạ của cô thật đúng là trung thành tận tâm với cô, không ngờ dám dùng một chiếc thuyền đánh cá nhỏ đuổi tới nơi này!”
"Tuy nhiên, bọn họ cũng sắp táng thân nơi biển rộng rồi!”
Dương Oánh lo lắng nói: "Anh muốn làm cái gì?”
Tiền Gia Hào cười ha hả: "Cô có biết chiếc du thuyền này là của ai không?”
"Là của nhà tôi! Chờ đến khi hai chiếc tàu đánh cá nhỏ của bọn họ tiến đến đây, tôi sẽ trực tiếp để cho chiếc du thuyền này đâm chìm tàu cá của bọn họ!”
"Hãy để cho cả hai đi làm mồi cho cá mập ăn!"
Trong lòng Dương Oánh cảm thấy hoảng sợ, nơi này là biển rộng, cô biết Tiền Gia Hào nói được thì làm được.
Cô nhìn thấy chiếc thuyền đánh cá của Trình Kiêu đang càng ngày càng gần, Dương Oánh vội vàng hướng về phía Trình Kiêu rồi hét to: “Đừng tới đây, đi mau! Bọn họ sẽ đâm chìm tàu của anh!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-vo-dung-la-tien-ton/476502/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.