Sau khi Ninh Lan ngất đi, Trình Kiêu đã tới bệnh viện cùng bà.
Anh không rõ chuyện xảy ra lúc sau trong bữa tiệc mừng thọ lắm.
Tuy nhiên sau này Trình Kiêu nghe nói, trong buổi tiệc có kẻ thù cũ của nhà họ Tôn tới, Tôn Mạc và đối phương so tài y thuật, bị đối phương sỉ nhục một phen.
Dường như trước kia hai nhà còn cá cược gì đó, cuối cùng dưới sự giúp đỡ của nhà họ Lưu, nhà họ Tôn trả một cái giá rất lớn mới giải quyết chuyện này được ổn thoả.
Ninh Lan ở đầu bên kia điện thoại dường như nhận ra Trình Kiêu im lặng quá lâu, bà lo lắng gọi vài tiếng: “Trình Kiêu, Trình Kiêu, con có đang nghe không?”
Trình Kiêu hoàn hồn lại: “Có ạ.”
“Nếu con không muốn về thì đừng về, mẹ sẽ giải thích với mọi người.” Ninh Lan tưởng rằng Trình Kiêu lo gặp những người thân bạn bè kia, bởi vì mỗi lần gặp những người đó là chắc chắn anh sẽ bị chế giễu.
Trong lòng Trình Kiêu ấm áp, Ninh Lan thật sự vô cùng quan tâm anh. Anh là con rể mà đến tiệc mừng thọ của ba vợ cũng có thể không đi.
“Dì Lan yên tâm, con nhất định sẽ tới đúng giờ.”
“Trình Kiêu, nếu không muốn về cũng không sao, con đừng gượng ép bản thân mình.” Ninh Lan quan tâm nói.
“Không gượng ép, con rất mong chờ bữa tiệc mừng thọ này!” Trình Kiêu cười nhẹ, trong nụ cười có sự bình tĩnh khó nói thành lời.
“Vậy thì tốt.” Ninh Lan không nghe ra điều gì bất thường trong lời của Trình Kiêu, cũng tin rằng anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-vo-dung-la-tien-ton/476465/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.