"Tôi thà chết cũng sẽ không để anh như ý!" Mã Lâm Lâm hét lớn một tiếng, từ phía sau móc ra môt con dao, trực tiếp vuốt qua cái cổ trắng nõn.
Nhưng một lát sau, Mã Lâm Lâm không có cảm giác được đau đớn lưỡi dao xẹt qua cổ mình.
Mã Lâm Lâm nghi ngờ mở to mắt, nhìn thấy tay mình bị người khác bắt lấy.
Người này, lại là địch nhân của mình.
"Tại sao là anh?" Mã Lâm Lâm nhíu mày hỏi.
Trình Kiêu không để ý đến, nhẹ nhàng chấn một cái, dao găm trong tay Mã Lâm Lâm lập tức bay ra, đâm vào trên một thân cây ngoài mười mét có hơn.
"Tiểu tử, cậu là ai?" Trương Thế Vinh lạnh giọng hỏi.
Trình Kiêu quay người nhìn anh ta một cái, nhàn nhạt phun ra một chữ: "Cút!"
Trương Thế Vinh biến sắc: "Cậu muốn chết!"
Đột nhiên, một bóng người thoáng qua, Trương Thế Vinh cả người bị đánh bay ra ngoài.
Tô Lương Tử một thân trường bào màu xanh đứng tại trước người Trình Kiêu, lạnh lùng nhìn về Trương Thế Vinh bay ra ngoài, nói: "Không biết sống chết!"
"Cậu chủ!" Thủ hạ Trương Thế Vinh vội vàng chạy tới xem xét, nhưng Trương Thế Vinh chỉ là người bình thường, làm sao có thể chống đỡ được một quyền của Tô Lương Tử?
"Ông đã giết cậu chủ!" Những thủ hạ kia đều hoảng sợ nhìn Tô Lương Tử.
Nhưng không ai dám vì Trương Thế Vinh ra mặt, tất cả đều nhìn về phía Bùi đại sư cách đó không xa.
Bùi đại sư nhìn qua Tô Lương Tử, khẽ nhíu mày: "Thực lực ông không yếu, có điều ông vẫn không phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-vo-dung-la-tien-ton/476417/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.