Trình Kiêu đi đến một tòa lôi đài gần nhất, chung quanh lôi đài kín người hết chỗ, Trình Kiêu chỉ có thể đứng ở phía sau quan sát.
Hai tuyển thủ trên đài đều là người da vàng, có điều nghe tiếng thì một người trong đó là người Đông Nam Á.
Thực lực hai người này so với hai vị quyền thủ bên ngoài kia cao không chỉ gấp mười lần, có điều thực lực của bọn họ vẫn không bằng võ giả.
Trần Phương nhìn mà nhíu mày, có điều Tiểu Ngọc lại là nắm chặt song quyền, trên khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra vẻ kích động.
"Thực lực hai người này bình thường thôi, đi vào bên trong, tôi tìm cao thủ cho các người!" Trần Minh Vượng rất tự tin nói.
Trình Kiêu cất bước về phía trước, đi theo Trần Minh Vượng đi đến bên trong.
Trình Kiêu phát hiện, càng đi vào bên trong, thực lực quyền thủ liền càng cao, mà người chung quanh lôi đài cũng càng ít.
Trần Minh Vượng tựa hồ xem thấu suy nghĩ trong lòng Trình Kiêu, chủ động giải thích: "Càng đi đến bên trong, thực lực quyền thủ càng mạnh, tiền đặt cược cũng càng nhiều, cho nên người đặt cược cũng càng ít."
"Có điều, có thể tới đây chơi, đều là những người không phải phú thì quý."
Trình Kiêu quét mắt chung quanh lôi đài, quyền thủ phía trên này, thực lực mạnh nhất là Hậu Thiên tiểu thành.
Trình Kiêu hỏi: "Vậy lôi đài có tiền đặt cược cao nhất trong này là toà nào?"
Nhìn thấy Trình Kiêu cảm thấy hứng thú, Trần Minh Vượng cười hắc hắc, trong lòng âm thầm đắc ý: "Nhóc con, không sợ cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-vo-dung-la-tien-ton/476367/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.