"Cô ấy nói không quen anh, lỗ tai điếc sao?"
Giọng nói nhàn nhạt Trình Kiêu vang lên, anh vốn không muốn can thiệp việc của Y Linh, nhưng lần này thực sự nhìn không nổi nữa.
Ai ngờ Trình Kiêu vừa lên tiếng, Y Linh đột nhiên khẩn trương lên, quát lên: "Đây là việc giữa tôi và anh ta, anh đừng nhúng tay vào!"
Nói xong, tựa như là cố ý chuyển sang chuyện khác, Y Linh vội vàng quát Đặng Gia Luân: "Anh chết tâm đi, tôi sẽ không cùng anh đi!"
Có điều, hành vi của Y Linh hình như không thể thay đổi cái gì được.
Ánh mắt Đặng Gia Luân, đã tập trung vào người Trình Kiêu.
Hai mắt hẹp dài, như một con rắn độc, chăm chú nhìn Trình Kiêu.
"Anh là ai? Dám nói chuyện với tôi với giọng nói như vậy!"
Trình Kiêu nhìn anh ta, vẻ mặt bình thản nói: "Không cần giả vờ bộ dáng ngang ngược càn rỡ để che dấu tâm cơ thâm trầm của cậu."
"Cậu vừa rồi cố ý chỉ nói chuyện với Y Linh, làm bộ không nhìn tôi, chính là muốn cố ý chọc giận tôi."
"Cậu thấy chiêu này không thành công, bây giờ lại bắt đầu đả kích tôi trước mọi người."
"Cậu rất có tâm cơ, nhưng tôi nói cho cậu biết, trước thực lực mạnh mẽ tuyệt đối, tất cả ngón trò đều là trò cười."
Đặng Gia Luân hơi kinh hãi, sau đó ngửa mặt lên trời cười ha hả.
Sau một lát, bỗng nhiên thu nụ cười lại, anh ta lại khôi phục sắc mặt âm trầm như trước.
"Nhóc con, cậu nói đúng, trước thực lực mạnh mẽ tuyệt đối, tất cả ngón trò đều là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-vo-dung-la-tien-ton/476357/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.