Tần Nam Thiên sửng sốt một chút, sau đó bỗng nhiên ngửa mặt lên trời cười điên cuồng: "Chẳng lẽ ngay trước nhiều người Tần gia ta như vậy, cậu còn muốn giết ta hay sao?"
Trình Kiêu mặt không chút thay đổi nói: "Không phải giết ông, là diệt cả nhà Tần gia ông!"
"Từ khi ông chuẩn bị đụng đến người nhà tôi, Tần gia, liền định sẵn bị hủy diệt."
Nụ cười trên mặt Tần Nam Thiên biến mất trong nháy mắt: "Cậu đã biết rồi? Nói như vậy bọn Tần Sơn......"
"Không sai." Trình Kiêu đáp.
Tần Nam Thiên tức nói: "Nhóc con, cậu thiếu nợ máu Tần gia chúng ta, lại nhiều thêm một món!"
Trình Kiêu thái độ bình thản nói: "Đây là do các ông tự chuốc lấy."
Tần Nam Thiên quát chói tai một tiếng: "Nhóc con, hôm nay tao phải giết mày!"
Tần lão tam gia đột nhiên đứng ra, một mặt âm trầm nói: "Gia chủ, nhóc con này quá cuồng vọng, để cho tôi tới cho cậu ta một bài học!"
"Được, chú ba chú phải cẩn thận!" Tần Nam Thiên dặn dò.
"Vâng." Tần lão tam gật đầu.
Quay người, Tần lão tam nhìn qua Trình Kiêu, không nói nhảm, trực tiếp vung ra một quyền.
"Nhóc con, dám nói lời diệt cả nhà Tần gia ta, cậu là người đầu tiên trong trăm năm qua!"
"Hôm nay, ta nghiền xương cậu thành tro!"
"Khai Sơn Quyền!"
Tần lão tam cũng là Tiên Thiên đại thành, có điều đã đến gần Tiên Thiên đỉnh phong, quyền ra, mang theo một con gió mạnh.
Người Tần gia trong lòng phấn chấn: "Thực lực Tam gia lại có tăng tiến, nếu như trận chiến này kết thúc, nhất định có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-vo-dung-la-tien-ton/476352/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.