Chương trước
Chương sau
Một nửa tài sản!
Giang Trung Du lần này không kiếm được một phân tiền, ngược lại bồi đi vào một nửa tài sản, lòng muốn tự tử đều có!
Thế nhưng là, nếu như không bỏ đi một nửa tài sản, lấy thủ đoạn tàn nhẫn của Trình Kiêu vừa rồi thiêu chết Dương đại sư, hơn phân nửa ngay cả hắn ta cũng khó thoát khỏi cái chết.
Vứt bỏ một nửa tài sản, dù sao mạnh hơn so ném đi tính mệnh.
Giữ lại mệnh, còn có một nửa tài sản khác có thể tiêu xài, đó cũng là tài phú người bình thường cả một đời cũng không dám nghĩ.
"Tôi trở về chỉnh lý tài sản, sau đó đem một nửa phân chia ra đưa cho đại sư!" Giang Trung Du cung kính nói.
Trình Kiêu chắp hai tay sau lưng, thản nhiên nói: "Đi thôi!"
"Đa tạ đại sư, tại hạ cáo từ!" Giang Trung Du như được đại xá, khom người, từng bước một lui đi ra ngoài.
"Anh Trình, không thể cứ như vậy thả ông ta đi!" Hồ Đắc Lợi vội vàng khuyên can nói.
Trình Kiêu nhìn ông ta một cái, nhàn nhạt hỏi: "Vậy ông muốn xử lý thế nào?"
Hồ Đắc Lợi nói: "Hắn ta kém chút gạt chúng ta mua đồ vật người chết dùng, còn kém chút hại chúng ta mất đi tính mạng. Hắn ta nhất định phải bồi thường cho chúng ta, sau đó mới có thể thả hắn đi!"
Mã Tài cũng nói: "Nói rất đúng, mặc dù chúng ta bị Anh Trình cứu được, nhưng Giang Trung Du nhất định phải bồi thường phí tổn thất tinh thần cho chúng ta!"
Trình Kiêu gật gật đầu, vẻ mặt thành thật nói: "Nói không sai, nếu như các ông không nhắc nhở, tôi suýt nữa quên mất."
Mấy tên đại lão nghi ngờ nhìn về phía Trình Kiêu, không rõ anh quên cái gì.
Trình Kiêu bỗng nhiên nhìn Hồ Đắc Lợi hỏi: "Ông nói Giang Trung Du lần này kém chút hại ông mất đi tính mạng, vậy mạng của ông giá trị bao nhiêu tiền?"
Hồ Đắc Lợi coi là Trình Kiêu đồng ý để Giang Trung Du bồi thường, hưng phấn trong lòng, lớn tiếng nói: "Cái mạng này vô giá!"
Trình Kiêu gật gật đầu, lại chuyển hướng Mã Tài, hỏi: "Ông thì sao?"
Mã Tài cười khà khà nói: "Anh Trình nói đùa, mệnh chỉ có một, chắc chắn không thể dùng tiền tài để cân nhắc. Lại nói, tôi cũng không thiếu tiền, mạng này đương nhiên là vô giá!"
Trình Kiêu vẻ mặt thành thật nói: "Tôi hiểu được."
Mấy người Mã Tài và Hồ Đắc Lợi lòng tràn đầy vui vẻ, chờ Trình Kiêu tìm Giang Trung Du yêu cầu bồi thường.
Thế nhưng là, Trình Kiêu bỗng nhiên quét mắt mấy người một chút, nói: "Vừa rồi tôi từ trong tay tà tu cứu được mạng của các ông, các ông đều nói sinh mệnh vô giá, như vậy tôi cũng không cần nhiều, mỗi người các ông cho tôi 300 tỷ, xem như thù lao tôi cứu các ông."
Bọn người Hồ Đắc Lợi và Mã Tài hoá đá tại chỗ!
Mã Tài cảm thấy mình và Trình Kiêu cũng coi là quen biết, lúng túng cười nói: "Anh Trình, cậu cũng đừng nói giỡn cùng chúng ta......"
Mã Tài lời còn chưa dứt, lại bị Trình Kiêu quát bảo ngưng lại: "Ông cảm thấy tôi giống như là đùa giỡn cùng các ông hay sao?"
"Mỗi người 300 tỷ, hoặc là đem mạng của các ông giao cho tôi. Hai chọn một, cho các ông một phút đồng hồ thời gian cân nhắc!" Ngữ khíTrình Kiêu có loại kiên định không thể nghi ngờ.
Bọn người Mã Tài hé mở miệng, sửng sốt mấy giây mới phản ứng được.
Bọn họ mới ý thức tới, Trình Kiêu có thể một mồi lửa thiêu chết Dương đại sư, ngay cả mày cũng không nhăn một chút, há lại quan tâm tính mạng của bọn hắn?
Mà bọn họ cũng không quen Trình Kiêu, càng chưa nói tới giao tình, Trình Kiêu hoàn toàn không cần thiết cứu bọn họ!
Vương Chí Hòa cười khổ một tiếng, cảm thán nói: "Lòng tham không đáy, thiên hạ quả nhiên không có cơm trưa miễn phí."
Nói xong, Vương Chí Hòa khinh bỉ nhìn Hồ Đắc Lợi một chút. Nếu như không phải hắn ta muốn tìm Giang Trung Du bồi thường, Trình Kiêu cũng sẽ không tìm hắn ta muốn phí cứu mệnh.
Dương đại sư là Trình Kiêu giết, coi như phải bồi thường cũng chỉ có Trình Kiêu có thể lấy, liên quan gì với Hồ Đắc Lợi hắn ta?
Bây giờ thì tốt rồi, một phân tiền bồi thường không có được, ngược lại một người bồi đi vào 300 tỷ.
"Anh Trình, 300 tỷ liền có thể mua được mệnh của tôi, mua bán này rất có lời. Sau khi trở về tôi cũng để người tự mình đưa tiền đến cho Anh Trình!" Vương Chí Hòa mỉm cười nói.
"Vương lão tiên sinh!" Hồ Đắc Lợi hơi không cam lòng kêu lên.
Vương Chí Hòa chắp tay với Hồ Đắc Lợi và Mã Tài, sau đó nhìn về phía Trình Kiêu nói: "Anh Trình, tôi có thể đi rồi sao?"
"Xin cứ tự nhiên." Trình Kiêu thản nhiên nói.
"Cáo từ!" Vương Chí Hòa chắp tay lần nữa, nhanh chân rời đi.
Mã Tài âm thầm suy tư: Trình Kiêu là quý khách của Lôi nữ vương, màvừa rồi trống rỗng triệu hoán ra hỏa diễm, thiêu chết Dương đại sư, thần uy khó lường!
Thần nhân loại này chỉ có thể toàn lực kết giao, tuyệt đối không thể đắc tội!
Coi như 300 tỷ lấy ra hơi đau lòng, nhưng Mã Tài cũng sẽ không nhíu mày, coi như là kết giao cao nhân Trình Kiêu, về sau nói không chừng còn trông cậy vào Trình Kiêu cứu mạng!
"Anh Trình, tôi lập tức sai người đem tiền chuyển vào tài khoản của ngài!" Mã Tài một mặt mỉm cười, cam tâm tình nguyện nói.
"Ừ." Trình Kiêu nhàn nhạt ứng tiếng, thái độ nhìn phi thường tùy ý, 300 tỷ với anh mà nói, chính là một con số thôi.
Hồ Đắc Lợi nhìn thấy Mã Tài và Vương Chí Hòa đều đã thỏa hiệp, hơn nữa còn cam tâm tình nguyện, mặc dù không cam tâm, nhưng ông ta một bàn tay không vỗ nên tiếng. Nhớ tới hình tượng Trình Kiêu tay nâng hỏa diễm vừa rồi, Hồ Đắc Lợi cũng không dám có bất kỳ lời oán giận.
"Anh Trình, đa tạ ân cứu mạng của ngài, phiền phức ngài nói cho tôi số thẻ ngân hàng, tôi lập tức sai người chuyển cho ngài!" Hồ Đắc Lợi cũng rất tinh ý, đã Mã Tài và Vương Chí Hòa đều đồng ý, ông ta đương nhiên sẽ không đối nghịch cùng thần nhân như Trình Kiêu.
Trình Kiêu báo số thẻ thẻ chí tôn Lôi Chấn Vũ cho anh cho Hồ Đắc Lợi, tấm thẻ này là đặc biệt, không giới hạn mức tiền.
Hồ Đắc Lợi ghi lại, khom người hỏi: "Anh Trình, tôi có thể đi rồi sao?"
"Có thể!" Trình Kiêu nhàn nhạt trả lời.
sau khi Hồ Đắc Lợi đi, trong phòng chỉ còn lại Mã Tài.
Trình Kiêu tiến lên thu hồi viên thạch châu.
Mã Tài nghi ngờ hỏi: "Anh Trình, thạch châu tà ác như thế, vì sao cậu còn muốn lưu lại nó?"
Trình Kiêu nhìn Mã Tài, thản nhiên nói: "Đối với các ông tới nói, trăm hại mà không một lợi, nhưng với tôi mà nói lại có tác dụng lớn."
Âm khí, đồng dạng là một loại thiên địa nguyên khí, Thôn Thiên Thần Công của Trình Kiêu như thường có thể đem âm khí bên trong chuyển hóa thành linh lực tu luyện.
Trình Kiêu nhìn về phía Mộc Nhĩ, nói: "Mộc Lão, đi thôi!"
Mộc Nhĩ có loại cảm giác nằm mộng, đến bây giờ cũng không dám tin tưởng, người vừa rồi tay nâng hỏa diễm, thiêu chết Dương đại sư chính là Trình Kiêu phổ phổ thông thông trước mặt.
Thẳng đến Trình Kiêu gọi, mới khiến Mộc Nhĩ từ trong rung động tỉnh lại.
"A, được, đi!"
Mộc Nhĩ như là một con rối máy móc, chất phác trả lời.
Trình Kiêu rõ cử động vừa rồi của mình sẽ tạo thành ảnh hưởng cho những người bình thường này, cho nên rất là thông cảm với trạng thái của Mộc Nhĩ.
"Mộc Lão không cần để ý, thế giới này cũng không phải là đơn giản như các người nhìn thấy!" Thanh âm Trình Kiêu lúc ẩn lúc hiện trống rỗng, mang theo một loại cảm giác làm cho người tin phục.
Mộc Nhĩ ngu ngơ một lát, ánh mắt rất nhanh khôi phục thanh minh, tựa hồ nghĩ thông suốt cái gì.
"Anh Trình nói rất đúng, nhân loại hiểu về cái thế giới này, chỉ là một góc của băng sơn. Tôi cần gì phải chấp nhất truy vấn ngọn nguồn hết thảy? Đã tồn tại, liền tất nhiên có đạo lý riêng."
Trình Kiêu thản nhiên nói: "Mộc Lão có thể nghĩ thông suốt là được."
Mộc Nhĩ quay người chắp tay với Mã Tài nói: "Mã đại lão, tôi cáo từ trước!"
Mã Tài chắp tay đáp lễ: "Vậy tôi liền không tiễn."
"Đi thông thả."
Mộc Nhĩ đi theo Trình Kiêu rời đi, chỉ để lại Mã Tài một người.
Nhìn hai người Trình Kiêu rời đi, ánh mắt Mã Tài đờ đẫn, trong đầu còn đang suy nghĩ hình tượng Trình Kiêu tay nắm hỏa diễm vừa rồi.
"Khó trách Lôi nữ vương đều kính trọng đối với hắn, thì ra hắn ta cũng không vẻn vẹn chỉ là một thần y, còn là một vị cao nhân chân chính!"
"Ánh mắt Nữ vương, quả nhiên bất phàm!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.