"Cái gì!" Triệu Cương lảo đảo một chập rồi lập tức ngồi sụp xuống đất, khuôn mặt hoang mang nhìn người đàn ông đầu trọc.
“Ông, ông là Mã Tài, Mã đại lão!” Giọng của Triệu Cương run run, cả cơ thể của anh ta cũng không kìm được mà run lẩy bẩy.
Thanh niên một mắt hừ lạnh: “Mày cảm thấy cả Hà Tây này có người dám mạo danh Mã gia sao?”
Không có, ở Hà Tây có thể mạo danh bất cứ ai, ngay cả thị trưởng cũng được, nhưng tuyệt đối không ai dám mạo danh Mã đại lão.
Động đến thị trưởng, nhiều lắm chỉ bị mắng một trận, thậm chí sợ hỏng hình tượng mà còn có thể cười với kẻ phạm sai ấy chứ.
Nhưng đắc tội Mã đại lão thì kết cục chỉ có thể miêu tả bằng mấy từ: Vô cùng thê thảm.
Triệu Cương, Lý Ngôn, bao gồm cả Lưu Tào Khang cũng tự hiểu, không ai dám giả mạo đại lão Mã Tài ở Hà Tây này đâu.
Nói cách khác, người đang đứng trước mặt bọn họ chính là Mã đại lão nổi danh khắp Hà Tây.
Trong lòng Triệu Cương như phát điên, nếu thật sự là Mã đại lão thì ông ta có năng lực quét sạch Truyền thông Tân Hoa nhà anh ta ra khỏi Hà Tây trong vòng ba ngày thật.
"Mã đại lão, Mã gia, là tôi có mắt không tròng, không nhận ra ông, xin ông giơ cao đánh khẽ, bỏ qua cho tôi!" Triệu Cương sợ đến mức mềm chân, anh ta quỳ sụp xuống mặt đất, liên tục dập đầu cầu xin tha thứ.
Đắc tội Mã Tài thì đừng nói là anh ta mà Truyền thông Tân Hoa nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-vo-dung-la-tien-ton/476289/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.