Chương trước
Chương sau
Chương 1420

“Những vũ khí này đều được buôn lậu từ nước ngoài qua, là của cải của nhà họ Đặng trong mấy chục năm qua.”

Trình Kiêu đương nhiên không có hứng thú gì với mấy thứ này: “Tôi muốn nói là bảo bối dùng để tu luyện.”

Đặng nhị gia lắc đầu: “Không có. Từ năm tông môn bị tiêu diệt, tôi may mắn tránh được một kiếp, vấn tự mình tu luyện, cho dù có bảo bối gì tôi cũng không biết.”

Trình Kiêu hơi thất vọng. Ban đầu, anh còn tưởng nhà họ Đặng kinh doanh mấy chục năm ở biên giới tây bắc của Á tộc, lại có võ giả như ông hai Đặng, chắc chắn sẽ thu thập được rất nhiều thứ dùng để tu luyện.

Không ngờ Đặng nhị gia này chỉ là một người đi theo con đường tự do, cho dù có bảo bối cũng không biết.

“Đúng rồi, năm đó tôi đã từng lấy được một thứ ở Quỷ Thành, tôi cảm giác nó rất không tầm thường nên mang ra, ngài xem có tác dụng không!” Đặng nhị gia đột nhiên nói.

Sau đó, ông ta đi tới trong góc, cầm lấy một cái hộp, bên trong chứa một cây trượng gỗ.

Lại giống như gậy chống của các cụ già, đầu gậy là hình trăng khuyết.

Trình Kiêu vừa nhìn thấy cái trượng gỗ, ánh mắt thoáng chấn động, khí tức trên trượng gỗ này rất yếu ớt, không ngờ ngay cả anh cũng không phát hiện ra.

Nhưng… chỉ với khí tức yếu ớt này, anh có thể kết luận đây là một cây Tiên Thiên Linh Mộc.

Chỉ có điều, có thể đã quá lâu năm, hoặc có người hấp thu hầu hết nguyên lực thuộc tính mộc ẩn chứa phía trên nó, cho nên Trình Kiêu gần như không phát hiện ra được sự tồn tại của nó.

Đặng nhị gia nói: “Tôi lấy được cây gậy này ở trong tay một bức tượng thần trong Quỷ Thành. Tôi cảm thấy phía trên đó có khí tức năng lượng rất mạnh mẽ, cho nên mỗi lần tu luyện lại mang theo nó.

“Mấy chục năm qua, tôi phát hiện khí tức của nó vẫn luôn giảm đi, không biết là vì sao.”

Trình Kiêu hiểu rõ, chắc Đặng nhị gia đã vô ý hấp thụ lực lượng trên cây Tiên Thiên Linh Mộc này.

Chỉ sợ đây cũng là nguyên nhân khiến ông ta có thể trở thành Tông Sư.

Đương nhiên, với Tiên Thiên Mộc Linh ẩn chứa trong Tiên Thiên Linh Mộc, ông ta đột phá đến Tông Sư cũng không thành vấn đề.

Chỉ tiếc hơi lãng phí, Tiên Thiên Linh Mộc không phải dùng như ông ta.

Tiên Thiên Linh Mộc cần luyện hóa, ông ta hấp thu tự nhiên như: vậy, phần lớn nguyên lực thuộc tính mộc đều trở về trong trời đất, ông ta chỉ hấp thu được một phần rất nhỏ.

“Quỷ Thành ở đâu?” Trình Kiêu hỏi.

Nếu Đặng nhị gia có thể tìm thấy cây trượng được làm bằng Tiên Thiên Linh Mộc, vậy có phải còn có Tiên Thiên Linh Mộc khác không?

Trên mặt Đặng nhị gia thoáng lộ vẻ sợ hãi khi nhớ lại: “Quỷ Thành nằm ở vị trí trung tâm của sa mạc lớn Sahara.”

“Nhưng… nơi đó quá đáng sợ. Tôi đi một lần, cả đời này cũng không quên được.”

Trình Kiêu nói: “Vì sao ông lại tới đó?”

Đặng nhị gia nói: “Lúc đó, tông môn bị tiêu diệt, chúng tôi bị người ta đuổi giết, trong lúc hoảng loạn không chọn đường, một mình tôi chạy vào trong sa mạc lớn Sahara. Sau đó, tôi gặp phải một trận bão cát, chờ tới lúc tôi tỉnh lại thì đã nhìn thấy Quỷ Thành.”

“Quỷ Thành thế nào?” Trình Kiêu hỏi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.