Chương trước
Chương sau
Chương 1290

“Hắc Vu giáo động vào người thân và bạn bè của tôi, đáng bị trừng phạt!”

Sau khi Trình Kiêu nói xong, anh đấm thẳng một quyền vào Thánh Tử.

“Thức đầu tiên của Mười tám thức Đại Đạo, Đoạn Sơn thức!”

Sau khi tu vi đạt đến giai đoạn sau của cảnh giới Thông Thần, uy lực của mười tám thức Đại Đạo cũng tăng lên.

Tuy nhiên, cú đấm của Trình Kiêu nhìn thì có vẻ không có chút khí thế nào, tốc độ cũng không nhanh, giống như một người bình thường đang tập Thái cực quyền vậy.

Tuy nhiên, ánh sáng xanh lục trong mắt Thánh Tử Hắc Vu giáo lại bùng phát, chiếc áo choàng đen của anh ta phồng lên và cơ ặt với kẻ thù lớn.

thể hơi cong lên như thể đang đối Am!

Với một cú đấm, Trình Kiêu đã đánh một quyền thật mạnh vào.

Thánh Tử Hắc Vu giáo, đánh cho cơ thể của Thánh Tử Hắc Vu giáo chia năm xẻ bảy.

Cứ như thế mà chết rồi sao?

Trình Kiêu thu hồi nắm đấm và đứng tại chỗ, lặng lẽ nhìn Thánh Tử Hắc Vu giáo đang xuất hiện trở lại trong không gian trống cách đó vài mét.

Vợ chồng Mã Ngọc Hoa ở một bên kinh hãi: “Chuyện này làm sao có thể chứ!”

“Một quyền vừa rồi rõ ràng là bình thường không có gì đặc sắc, vì sao Thánh Tử lại dùng phân thân vu quỷ để hóa giải chứ?”

“Chẳng lẽ một quyền kia thoạt nhìn thì bình thường, nhưng thực ra uy lực cực lớn ư?”

Dư bà bà cũng lộ ra vẻ khó hiểu: “Thánh Nữ, một quyền của tên nhãi này đã có thể ép Thánh Tử của Hắc Vu giáo lãng phí mất một phân thân vu quỷ rồi, sao có thể thế được chứ!”

Thánh Tử Hắc Vu Giáo nhìn Mạc Vũ giận dữ, lục quang trong mắt càng mạnh mẽ.

“Ta khuyên cô không nên chỉ có một mình mà khiêu chiến giới hạn sự nhẫn nại của ta hết lần này đến lần khác.”

“Nếu như cô còn không nghe lời, ta cũng không ngại biến cô thành một xác sông, đến lúc đó sẽ không có gì ngăn cản được ta tiếp nhận vị trí giáo chủ.”

Sắc mặt Mạc Vũ tối sầm, không nhịn được lùi lại một bước, không dám đối mặt với Thánh Tử Hắc Vu giáo.

Mạc Vũ rất rõ, Thánh Tử Hắc Vu giáo giết người như mạ, anh ta nói được thì chắc chắn sẽ làm được.

“Ngươi hết cơ hội rồi.” Giọng nói của Trình Kiêu thản nhiên vang lên, vẫn với thái độ thản nhiên đó, như là một vị thần nhìn xuống con sâu con kiến.

Thánh Tử Hắc Vu giáo nở một nụ cười kỳ quái: “Tiểu tử, ta thừa nhận thực lực của ngươi rất lớn, e rằng đã đạt đến cảnh giới tông sư, nhưng ta không phải là một người học võ bình thường, bản lĩnh của ta ngươi căn bản không thể tưởng tượng được. “

Nói xong, Thánh Tử Hắc Vu giáo bất ngờ rút lui, trong tay anh ta xuất hiện một loại nhạc cụ kỳ quái có tạo hình cổ xưa, hình dạng như là một con ốc biển.

Mạc Vũ, Mã Ngọc Hoa còn có cả Dư bà bà đồng thanh kêu lên: “Sáo thần Già La!”

“Tiểu tử, chịu chết đi!” Thánh Tử Hắc Vu giáo cười khặc khặc kỳ quái, sáo thần Già La ở trong tay, ngay lập tức một âm thanh rên rỉ quái gở vang lên Sáo thần Già La này không phải dùng miệng để thổi, mà dùng chân khí hoặc linh lực mới thổi ra được. Đây là thủ đoạn tấn công linh hồn Vu thuật quả nhiên có chút tà môn.

Kiểu rên rỉ đó giống như là tiếng trẻ con khóc khản đặc không thành tiếng, giống như là ngón tay cào lét két trên cửa kính.

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.