Chương trước
Chương sau
Chương 1190

Mục Tranh cúi đầu và huých Trình Kiêu bằng cùi chỏ: “Đến rồi kìa!”

Trình Kiêu im lặng không nói. Thân phận của anh và Mục Tranh khác nhau nên cách nhìn cũng khác nhau.

Đối với hạng người như Mã Tiểu Dung, Mục Tranh muốn dùng chiêu gậy ông đập lưng ông, nhưng Trình Kiêu, thường thì anh sẽ chủ động coi nhẹ Mã Tiểu Dung đi tới, một chàng trai ở bên cạnh Mục Tranh biết ý nhường ghế, vì thế Mã Tiểu Dung ngồi xuống ở chỗ bên cạnh Mục Tranh, thái độ như thể hỏi tội vậy.

“Mục Tranh, ba em ở trên bục mà sao em không thấy chú Mục làm gì hết thế?” Mã Tiểu Dung nhìn như biết rồi mà còn hỏi.

Mục Tranh ngẩng đầu nhìn Mã Tiểu Dung, rồi nở một nụ cười lạnh đầy khinh bỉ: “Mã Tiểu Dung, chuyện này thì phải hỏi cô chứ? Sao oô lại hỏi tôi? Cô làm gì với tôi, trong lòng cô không biết sao? Muốn tôi vạch mặt cô trước mặt bao người cô mới bỏ cuộc sao?”

Trong lòng Mã Tiểu Dung đầy kinh hoàng. Cô ta cảm thấy mọi chuyện nắm ngoài tầm khống chế của cô ta, Mục Tranh của ngày xưa sẽ không nói chuyện với cô ta bằng thái độ này đâu.

Chẳng lẽ tên vô dụng này biết gì rồi?

Không, không thể nào, sao anh ta biết được chứ? Trừ phi nhà họ Vương chủ động nói!

Nhưng nhà họ Vương và nhà họ Mục là đối thủ nhiều năm trời thì sao lại chủ động nói ra được?

Đúng thế, chắc là tên vô dụng này nghe được tin đồn nào đó nên cố tình thăm dò mình chứ gì nữa?

Mã Tiểu Dung giả vờ ấm ức vì bị sợ hãi: “Mục Tranh, ý anh là sao? Em làm chuyện gì có lỗi với anh sao? Anh hiểu lầm chuyện gì rồi đúng không?”

Nhìn dáng vẻ đáng thương của Mã Tiểu Dung, nếu không biết bộ mặt thực của cô ta thì Mục Tranh đã mềm lòng rồi.

“Hừ, Mã Tiểu Dung, cô đừng ra vẻ với tôi nữa. Chính mồm Vương Gia Cường đã thừa nhận đống chuyện dơ dáy mà cô và Vương.

Gia Cường đã làm rồi!”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

“Vương Tứ Hải cũng đã gọi cô là con dâu, cô còn định lừa tôi đến bao giờ nữa?”

Trong lòng Mã Tiểu Dung rất hoảng hốt!

Thái độ của Mục Tranh không giống như đang nói dối, vậy thì chắc chắn là do Vương Tứ Hải nói rồi.

Nhưng Mã Tiểu Dung không hiểu, tại sao người đa mưu túc trí như Vương Tứ Hải lại tiết lộ quân cờ quan trọng là cô ta chứ?

Mục Tranh tiếp tục cười lạnh nói: “Buổi đấu giá hôm đó là do cô nói cho Vương Gia Cường biết tin nhà chúng tôi muốn đấu thầu lô đất vàng kia đúng không! Cho nên nhà họ Vương mới cố ý nâng giá, để chúng tôi trả một giá cao để có được cuộc đấu thầu này!”

“Hừ, thật ra đây cũng không phải mục đích thực sự của cô! Cô làm như vậy chỉ muốn khiến cho chuỗi tài chính của tập đoàn Mục thị chúng tôi đứt đoạn, sau đó lợi dụng ông Mã để chiếm đoạt Mục thị chúng tôi!”

“Bây giờ cô còn muốn đóng kịch với tôi nữa sao?”

Mặc dù Mã Tiểu Dung không hiểu tại sao nhà họ Vương lại vạch trần cô ta, nhưng cô ta biết Mục Tranh đã biết hết mọi chuyện.

Hơn nữa nhà họ Vương hiện tại từ chối giúp đỡ ba cô ta, có lẽ cũng có chút liên quan đến chuyện này.

“Nếu anh đã biết, vậy thì tôi cũng không còn gì để nói. Đúng vậy, tôi tiếp cận anh chính là do nhà họ Vương sắp xếp. Trước anh, tôi bàn bạc với Vương Gia Cường rồi.” Mã Tiểu Dung cười lạnh, cũng không giả bộ đáng thương nữa.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.