Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 814

Trước đây, mọi hội nghị thượng đỉnh Trung Châu đều do nhà họ Tống cầm đầu. Vương Đỗ Lan đều trở thành người làm nền, nhưng lần này Vương Đỗ Lan lại trở thành tiêu điểm của mọi người.

Gần như tất cả mọi người đều đi lấy lòng Vương Đỗ Lan.

Nhóm đổng sự như Nghiêm Đạo Minh  phản bội lại tập đoàn Đông Vương nhìn Vương Đỗ Lan bị mọi người vây quanh, vẻ mặt xấu hổ, hận không thể tìm một khe hở để chui vào.

“Vốn dĩ Chủ tịch Vương đối xử với chúng ta cũng không tệ, chúng ta lại phản bội cô ấy. Có lẽ, đây chính là sự trừng phạt của ông trời đối với chúng ta!” Đổng sự Hồ ngửa mặt lên trời thở dài, cười khổ.

Có hai người cảm thấy không cam lòng, tìm đến Vương Đỗ Lan, vô cùng ăn năn sám hối, hy vọng Vương Đỗ Lan có thể tha thứ cho bọn họ, để cho bọn họ trở về tập đoàn Đông Vương.

Vương Đỗ Lan tự nhiên sẽ không để ý tới, những người này thấy lợi quên nghĩa, nếu có thể phản bội lần đầu tiên, đương nhiên cũng có thể phản bội lần thứ hai.

Trình Kiêu nhìn Vương Đỗ Lan bị mọi người vây quanh phải bận rộn ứng phó, bèn mỉm cười với Y Linh rồi đứng lên: “Đi thôi!”

“Vâng!” Y Linh đi theo Trình Kiêu rời đi, Tô Lương Tử đi theo sát phía sau.

Y Doãn nhìn con gái của mình đang tươi cười như hoa đi theo bên cạnh Trình Kiêu, khẽ nhíu mày.

“Chú Tần, chúng ta đuổi theo!”

Trình Kiêu đi ra khỏi đại sảnh, một giọng nữ thanh thúy lo lắng vang lên phía sau: “Trình Kiêu, chờ một chút!”

Lâm Ngọc cuống quýt đuổi theo, đi tới trước mặt Trình Kiêu, cô không nhịn được thở hồng hộc dừng bước.

“Chị Lâm Ngọc, có việc gì không?” Trình Kiêu mỉm cười nói.

Vốn dĩ cô muốn nói gì đó, nhưng nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của Trình Kiêu, trong đầu Lâm Ngọc đột nhiên trống rỗng.

Cô lại không biết phải nói cái gì nữa.

Một lát sau, Lâm Ngọc đột nhiên nhớ ra, nói: “Đúng rồi, Chủ tịch bận tiếp đãi những người đó nên không có cách nào  tự mình tới đây cảm ơn cậu, nên bà ấy bảo tôi thay bà ấy nói với cậu một tiếng cảm ơn!”

“Kính xin ngài Trình có thể để lại một địa chỉ, hôm khác Chủ tịch nhất định tự mình đến cửa cảm tạ!”

Lâm Ngọc xưng hô với Trình Kiêu đã dùng tới cách gọi kính trọng.

Trình Kiêu mỉm cười. Anh tạm thời không muốn giao tiếp với mẹ mình quá nhiều, để tránh thay đổi lịch sử lần nữa, khiến cho anh không thể khống chế.

Dù sao, hiện tại anh vẫn chưa có năng lực hoàn toàn bảo vệ người thân và bạn bè của mình không bị thương tổn.

“Chị Lâm Ngọc, xin chuyển lời Chủ tịch Vương, tôi ngưỡng mộ bà ấy đã lâu, có thể kề vai chiến đấu với bà ấy là vinh hạnh của tôi, cũng không cần cảm ơn gì cả. ”

“Đúng rồi, không phải cậu có phương thức liên lạc của tôi sao? Nếu sau này gặp phải chuyện gì không thể giải quyết, nhớ liên hệ với tôi.”

Lâm Ngọc có chút kỳ quái nhìn Trình Kiêu, ngưỡng mộ đã lâu? Dường như anh và Chủ tịch mới chỉ gặp nhau vài lần!

Tuy nhiên, nếu Trình Kiêu không muốn để lại địa chỉ, Lâm Ngọc đương nhiên không dám cưỡng cầu.

“Đã như vậy, ngài Trình đi cẩn thận. Nếu sau này cần đến tập đoàn Đông Vương thì kính xin căn dặn!” Vẻ mặt của Lâm Ngọc trở nên nghiêm túc rồi nói.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.