Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 734

Tống An Dân đi tới, dừng lại ở chỗ cách Vũ Lạc năm mét: “Tống An Dân của tập đoàn Hoa An xin chào kim thoa Vũ Lạc!”

“Cậu Tống khách sáo quá.” Vũ Lạc hờ hững đáp lời, dù Tống An Dân nói ra tên của tập đoàn Hoa An, nhưng thái độ của Vũ Lạc với anh ta vẫn rất lạnh nhạt.

Mấy người nhóm cậu Lý và cậu Trần cũng đều cúi người chào hỏi.

Có điều Vũ Lạc càng lạnh nhạt với bọn họ hơn, chỉ đáp một câu: “Chào mọi người!”

Nghiêm Thuỵ Văn ở một bên thầm thấy khiếp sợ: “Tên ranh con này đúng là gặp may, ngay cả kim thoa Vũ Lạc cũng xem trọng cậu ta!”

“Nhưng đây là một cơ hội để làm quen kim thoa Vũ Lạc! Nếu bỏ lỡ, sau này e rằng sẽ không còn cơ hội nào nữa.”

Nghiêm Thuỵ Văn đảo mắt, đột nhiên chạy tới bên cạnh Lâm Ngọc và Trình Kiêu.

“Trợ lý Lâm, khó khăn lắm cô Vũ Lạc mới xem trọng vệ sĩ của cô, cô mau khuyên cậu ta đi!” Nghiêm Thuỵ Văn cười nói, nhìn Vũ Lạc bằng nét mặt nịnh bợ.

Sau đó, anh ta cúi người chào Vũ Lạc: “Chào kim thoa Vũ Lạc, tôi là con trai của Đổng sự Nghiêm Đạo Minh thuộc tập đoàn Đông Vương. Tôi tên Nghiêm Thuỵ Văn, ngưỡng mộ cô đã lâu!”

Thấy Vũ Lạc không quan tâm đến anh ta, Nghiêm Thuỵ Văn đảo mắt, nói tiếp: “Ba người chúng tôi đến cùng nhau.”

Lúc này Vũ Lạc mới chú ý đến anh ta: “Thì ra là cậu Nghiêm, nghe danh đã lâu!”

“Không dám không dám!” Nghiêm Thuỵ Văn càng tỏ vẻ khiêm tốn hơn.

Lâm Ngọc trừng Nghiêm Thuỵ Văn, mắng một câu: “Vô sỉ!”

Vũ Lạc nói với Trình Kiêu: “Chàng trai trẻ, cậu vẫn chưa trả lời vấn đề của tôi?”

Trình Kiêu nhìn Vũ Lạc, lần trước chiến đấu với Thư Nam, trong lục đại kim thoa của Lôi nữ vương có bốn người tới, kim thoa Vũ Lạc này không có trong đó.

Có lẽ Vũ Lạc là người lo việc chính trị.

“Không có hứng thú.”

Nói xong, anh xoay người nhìn Lâm Ngọc: “Chị Lâm Ngọc, chúng ta đi thôi!”

Lâm Ngọc cau mày, dù bây giờ cô ta không nỡ để vệ sĩ có năng lực như Trình Kiêu rời đi, nhưng dù sao đây cũng là một cơ hội tốt, tốt hơn việc Trình Kiêu làm vệ sĩ cho người khác nhiều.

“Trình Kiêu, cậu không định suy xét lại sao? Đây là một cơ hội phát triển tốt với cậu đấy!”

Trình Kiêu cười nhạt: “Tôi đã nói rồi, không có hứng thú.”

Mọi người đồng thời khiếp sợ!

Đích thân Vũ Lạc kim thoa mời, thế mà nhóc con này lại từ chối!

Cậu Lý lộ vẻ không thể tin nổi: “Đầu óc nhóc con này có vấn đề à!”

Cậu Trần cũng lộ vẻ sợ hãi thán phục: “Đích thân Vũ Lạc kim thoa mời mà nhóc con này cũng dám không nể mặt. Thảo nào vừa rồi cậu ta dám sỉ nhục cậu Tống!”

“Đáng tiếc, nếu như có thể vào đội vận động tỉnh rèn luyện, sau này nói ra cũng thấy vẻ vang!”

Một đám cậu ấm nhà giàu đều cảm thấy tiếc thay Trình Kiêu, cảm thấy Trình Kiêu kiêu ngạo quá, vậy mà lại dám coi thường Vũ Lạc kim thoa.

Ngay cả Tống An Dân cũng khẽ nhíu mày.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.