Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 712

Nghiêm Thuỵ Văn nhìn Lâm Ngọc bằng nét mặt nặng nề: “Lâm Ngọc, cô được lắm, một tên vệ sĩ cũng dám phách lối như thế! Hôm nay nếu cô không nói chuyện rõ ràng với tôi thì tôi sẽ không đi đâu!”

Lâm Ngọc trừng Trình Kiêu, khẽ nói: “Cậu bốc đồng quá, đã quên trước đó tôi nói gì với cậu rồi sao? Tôi không nói gì thì cậu không được ra tay!”

Trình Kiêu nhún vai: “Xin lỗi, không nhịn được.”

Lâm Ngọc nhìn Nghiêm Thuỵ Văn, trong lòng thấy rất khó chịu, nhưng muốn đi vào hội nghị thượng đỉnh nhỏ thì phải dựa vào anh ta.

Lâm Ngọc chỉ có thể giấu đi cảm giác đó, hạ mình nói: “Là tôi dạy dỗ không nghiêm khắc, tôi thay cậu ta xin lỗi anh.”

Nghiêm Thuỵ Văn cười đểu: “Xin lỗi? Vậy thì tìm một nơi xin lỗi tôi đàng hoàng đi! Nếu cô biểu hiện tốt, tôi có thể suy xét chuyện dẫn cô theo! Nếu không, cô cứ đợi vốn xoay vòng của Tập đoàn Đông Vương bị đứt đi!”

Lâm Ngọc hơi ngạc nhiên, cô ta lạnh lùng nói: “Nghiêm Thuỵ Văn, anh nói vậy là có ý gì?”

Nghiêm Thuỵ Văn cười châm chọc: “Cô đoán xem tôi có ý gì? Vương Đỗ Lan bất chấp sự phản đối của hội đồng quản trị, cố chấp mua lại miếng đất kia với giá cao, bây giờ vốn xoay vòng bị đứt, nếu Tập đoàn Đông Vương không thể kêu gọi được vốn thì sẽ đối mặt với nguy cơ phá sản.”

“Các cô cho rằng giấu đi tin tức này là người khác sẽ không biết sao?’

Lâm Ngọc nhìn những nhân viên tò mò ở xung quanh, bình tĩnh nói: “Nghiêm Thuỵ Văn, anh đừng có mà nói bậy nói bạ, đây rõ ràng là chuyện không đúng sự thật!”

Nghiêm Thuỵ Văn cười khẩy: “Vẫn không chịu thừa nhận? Được, vậy tôi hỏi cô, vì sao cô muốn đến hội nghị thượng đỉnh nhỏ như thế? Chẳng phải là muốn kêu gọi vốn sao?”

Lâm Ngọc hừ lạnh: “Chuyện này không đến lượt anh xen vào, anh chỉ cần dẫn tôi đi là được.”

Cuối cùng Trình Kiêu cũng hiểu vì sao Lâm Ngọc muốn đến hội nghị thượng đỉnh nhỏ, thì ra là vốn xoay vòng của Tập đoàn Đông Vương bị đứt, Lâm Ngọc muốn đến hội nghị thượng đỉnh nhỏ thử vận may.

Kiếp trước, anh không biết gì về chuyện Lâm Ngọc đi tới hội nghị thượng đỉnh nhỏ, có lẽ là thất bại rồi.

Nghiêm Thuỵ Văn đi tới bên cạnh Lâm Ngọc, cười xấu xa nói: “Muốn tôi dẫn cô đi cũng được, nhưng cái này phải xem biểu hiện của trợ lý Lâm nữa!”

Dứt lời, Nghiêm Thuỵ Văn duỗi tay về phía lưng của Lâm Ngọc.

Chát!

Một tiếng tát mạnh vang lên, Nghiêm Thuỵ Văn bị đánh ngã lên sofa, trên khuôn mặt tái nhợt xuất hiện năm dấu ngón tay đỏ tươi.

Hai cô gái lễ tân xinh đẹp lập tức sững sờ, giật mình đến mức tài liệu trong tay rơi hết xuống đất.

Không ngờ anh dám đánh con trai của Nghiêm đổng!

Lâm Ngọc cũng không khỏi hoảng hốt mắng: “Trình Kiêu, cậu bốc đồng quá!”

Trình Kiêu tỏ vẻ sao cũng được nhún vai: “Xin lỗi, anh ta quá vô liêm sỉ, tôi thật sự không kiềm chế được.”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.