Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 162

Thế nhưng, qua một lát sau, cũng không nghe thấy thanh âm nắm tay đánh vào thân thể, cũng không nghe thấy tiếng kêu thảm của Trình Kiêu.

Vợ chồng Điểm Thế Dạ mở mắt, không khỏi ngẩn người.

Trình Kiêu một tay nắm nắm đấm của Tóc Vàng, một tay còn lại gác sau lưng, vẻ mặt thản nhiên.

Trái lại tóc vàng có vẻ mặt thống khổ, thân thể còng xuống, muốn kêu lại không dám kêu đi ra.

“Cút!”

Trình Kiêu vung tay, tóc vàng bay phanh ra ngoài.

Vương Khánh Sinh vỗ đầu một cái: “Ai ya, sao tôi lại quên mất thằng nhóc này biết đánh nhau chứ, ban nãy nên nhắc nhở Đao Ba Cường một câu!”

Tóc vàng nằm trên mặt đất, một tay lại cũng không giơ lên nổi.

“Tóc vàng, cậu sao rồi?” Đao Ba Cường vẻ mặt khiếp sợ hỏi.

Tóc vàng chịu đựng đau đớn nói: “Anh Cường cẩn thận, nhóc này biết võ!”

Đao Ba Cường vẻ mặt chợt hiểu: “Tôi đã thấy lạ là sao lại dám can thiệp vào, thì ra nhờ vào mình biết võ. Có điều mày có thể đánh thắng một mình tóc vàng, có thể đánh thắng nhiều anh em của tao hay sao?”

“Cùng lên đi!” Đao Ba Cường hét lớn một tiếng.

“Trình Kiêu, cẩn thận!” Điểm Hương kinh hô một tiếng, tuy rằng vừa nãy đã nhận biết được thủ đoạn của Trình Kiêu, nhưng dù sao chỉ là đánh một mình tóc vàng, bây giờ phải đối mặt nhiều người như vậy, Trình Kiêu có thể thắng sao?

“Yên tâm.” Trình Kiêu còn có thời gian thản nhiên đáp lại một câu với Điểm Hương, sau đó bình tĩnh đối phó.

Một quyền một tên, những tên lưu manh xông đến, không tới một phút đồng hồ, toàn bộ bị đánh ngã rạp trên mặt đất, ôm bụng hô đau.

Bọn họ đến góc áo của Trình Kiêu cũng không động vào được.

“Sao. . . . . . sao có thể!” Đao Ba Cường lần này là triệt để chấn kinh, những anh em này của hắn ta mặc dù không phải cao thủ gì, nhưng đều là một đường đi theo hắn, trải qua trăm trận.

Nếu như đối đầu người bình thường, một đánh ba cũng không có vấn đề gì, nhưng là bây giờ lại bị một sinh viên hai mươi tuổi đầu đánh cho đo đất! Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, coi như ai đến ba hoa chích chòe, Đao Ba Cường cũng tuyệt đối không tin.

Những người khác cũng đều đang nhìn Trình Kiêu, đầy mặt rung động.

Triệu Cao sửng sốt mấy giây, bỗng kịp phản ứng, lớn tiếng hoảng sợ nói: “Trình Kiêu, cậu trở nên lợi hại như vậy khi nào!”

Lúc trước mặc dù đã thấy Trình Kiêu đơn đấu hai tên vệ sĩ của Vương Khánh Sinh, nhưng dù sao chỉ có hai người.

Nhưng là bây giờ Trình Kiêu một người đánh ngã tám, hơn nữa thoạt nhìn còn vô cùng nhẹ nhõm, chỉ có võ lâm cao thủ trong truyền thuyết mới có thể làm đến!

“Đúng vậy, anh Trình Kiêu, anh trở thành võ lâm cao thủ hồi nào vậy!” Điểm Hương cũng kích động hỏi.

Hai vợ chồng Điểm Thế Dạ cũng đầy mặt sợ hãi thán phục: “Trình Kiêu, cậu học võ ở đâu vậy? Lợi hại thật đó!”

Tân Gia Lạc ánh mắt đã đờ đẫn, hắn ta muốn mượn thế lực Đao Ba Cường để anh hùng cứu mỹ nhân, thừa dịp để Đao Ba Cường dạy dỗ Trình Kiêu một trận.

Thế nhưng là không nghĩ tới hắn ta bị ném mặt đến nhà bà ngoại, Trình Kiêu lại thành công anh hùng cứu mỹ nhân.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.