Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 158

“Ái dà, cậu em Dạ tôi bỗng nhiên thấy đau bụng, đi trước nhé! Xin lỗi, xin lỗi! Một đồng nghiệp của Điểm Thế Dạ ôm bụng đứng lên, rất nhanh chạy ra ngoài.

“Anh Dạ, bà xã của tôi gọi điện thoại bảo về nhà, con tôi bị bênh. Tôi cũng đi trước một bước, thật xin lỗi!” Lại thêm một người bạn chạy đi.

“Mẹ của tôi nói để quên chìa khóa ở công ty, tôi phải về đưa chìa khóa, xin lỗi nhé!” Một gã bạn học nam đeo mắt kiếng nhỏ giọng nói rồi cúi đầu chạy.

Những người khác cũng học theo, dùng đủ loại lý do chạy mất.

Ba bàn lớn đầy người, đảo mắt chỉ còn lại có phân nửa.

Vợ chồng Điểm Thế Dạ tái nhợt mặt, bọn họ còn chưa mở miệng vay tiền! Hơn nữa dù là mượn, bọn họ cũng có thể trả nổi cơ mà!

Ông cả Điểm âm trầm mặt nói: “Em ba, em còn thiếu bao nhiêu tiền, anh đưa cho em!”

“Cám ơn anh cả!” Điểm Thế Dạ mặt cảm kích cúi đầu, thời khắc mấu chốt, đúng là máu đào hơn áo nước lã!

Góp đủ 150 triệu, Điểm Thế Dạ nói: “Anh Cường, tôi chuyển tiền cho anh!”

Đao Ba Cường đắc ý cười nói: “Nếu ông Điểm có thành ý như vậy, cứ muốn mời anh em chúng tôi ăn cơm uống trà, tôi đây nhận vậy. ”

Đao Ba Cường, thật đúng là cẩn thận, sợ bị người khác nói thành tống tiền.

Nhìn Điểm Thế Dạ chuyển tiền cho Đao Ba Cường, Trình Kiêu cũng đã không thể tiếp tục xem thêm nữa. Anh có ý định làm khó Điểm Thế Dạ, coi như là cho ông ta một bài học, nhưng sẽ không thực sự để nhà họ Điểm bị tổn thất.

Thế nhưng, ngay khi Trình Kiêu chuẩn bị đứng lên, Tân Gia Lạc lại đứng bật dậy.

“Chú Điểm xin chờ một chút!” Tân Gia Lạc môi nhếch lên mỉm cười thản nhiên, sắc mặt cứ như anh hùng xuất hiện phút cuối trong phim điện ảnh.

Điểm Thế Dạ không hiểu nhìn Tân Gia Lạc, không rõ hắn muốn làm gì.

Tân Gia Lạc bỗng nhiên khom mình hành lễ nói với Đao Ba Cường: “Anh Cường, hai cô gái anh giữ đều là bạn của tôi. Anh Cường có thể nể mặt tôi thả các em ấy ra hay không!”

Này… Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Tất cả mọi người hãi hùng.

mặt mũi Vương Khánh Sinh mà Đao Ba Cường cũng không cho, làm sao có thể nể mặt một tên trẻ tuổi?

Lý Ny kha quen thuộc Tân Gia Lạc, biết cậu ta luôn theo đuổi Điểm Hương, điều kiện gia đình tốt. Nhưng so với Vương Khánh Sinh thì kém cách xa vạn dặm.

Lý Ny lo lắng Tân Gia Lạc bị liên lụy, vội vàng nói: “Gia Lạc, đây là chuyện của người lớn, bạn trẻ các cậu cũng đừng nhúng tay, nhanh ngồi xuống đi!”

Tân Gia Lạc lại vẻ mặt như đã tính trước mỉm cười nói: “Dì, để cho cháu thử xem đi!”

Đao Ba Cường nhìn Tân Gia Lạc, trên mặt lộ ra một nụ cười kì lạ.

“Cậu là ai?” Đao Ba Cường hỏi.

“Tôi là Tân Gia Lạc, ba tôi là Tân Kiến Lập!” Tân Gia Lạc khách khí trả lời.

Đao Ba Cường gật đầu: “Tân Kiến Lập? Tôi biết rồi, siêu thị Đại Phúc là nhà các cậu mở đúng chứ?”

“Đúng thế, trí nhớ của anh Cường tốt thật!” Tân Gia Lạc vỗ mông ngựa nịnh hót.

Điểm Thế Dạ nhìn Tân Gia Lạc có chút kinh ngạc, chẳng lẽ ba Tân Gia Lạc và Đao Ba Cường có giao tình?

Nếu là như vậy thì thật tốt quá.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.