Sau khi hiểu ra điều này, Trương Lan Phượng ngừng nói.
Bà ta còn phải nhờ vả Hoàng Thiên đấy, làm sao mà bây giờ đi trêu chọc anh được.
Trần Giang thấy Lưu Nguyệt Hoa chuẩn bị rời đi, cô ta bước đến nở một nụ cười và nói với Lưu Nguyệt Hoa: “Trợ lý Lưu, cô phải nhắc nhở chủ tịch Lương một chút, tình nhân của chủ tịch Lương là Đường Lương Hạnh đang lăng nhăng với Hoàng Thiên đấy.”
Lưu Nguyệt Hoa cau mày nhìn Trần Giang.
“Xin cô hãy chú ý khi nói. Chủ tịch Lương của chúng tôi rất đàng hoàng không có tình nhân nào ở đây cả, và cũng không biết Đường Lương Hạnh kia là ai, cô mà lại nói chuyện này tiếp thì cẩn thận chúng tôi kiện cô tội vu khống.”
Trần Giang cứng họng, một câu cũng không nói ra được.
“Bà Trương, tôi đã chuyển lời của chủ tịch Lương rồi, tạm biệt.”
Lưu Nguyệt Hoa nhìn Trương Lan Phượng, sau đó xoay người rời khỏi phòng riêng.
Nhìn thấy Lưu Nguyệt Hoa rời đi, Trương Lan Phượng hoàn toàn ngẩn người.
Bà ta đã nghĩ rất tốt, hẹn Lương Mạnh Bắc đến đây ăn cơm và nhân tiện đề xuất chuyện Vương Tử Tuyên đã nhờ vả bà ta.
Nhưng bây giờ thái độ của Lương Mạnh Bắc rất rõ ràng, dự án vẫn là của nhà họ Tô, Vương Tử Kiện muốn dự án, đúng là không có cửa đâu!
Nếu không làm được điều này, cũng không có ba tỷ rưỡi nữa, làm sao Trương Lan Phượng không buồn bực bây giờ?
“Dì Trương, dì xem chuyện dự án…”
Vương Tử Tuyên không cười được nữa, anh ta thật sự rất đau lòng nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-vo-dich-chang-re-de-nhat/1121502/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.