Sau khi rời khỏi nhà trẻ, Triệu Hùng để Nông Tuyền về chỗ ở của mình trước.
Lý Thanh Tịnh rất ngứa mắt khi thấy Triệu Hùng và Nông Tuyền ở cạnh nhau, cho rằng Triệu Hùng ở bên tên ngốc nghếch này lâu ngày sẽ sa đọa, không có chí tiến thủ.
Dao Châu ngồi trên xe, vô cùng hứng khởi.
Trong giọng nói trẻ con của cô bé lộ rõ vẻ hưng phấn, hỏi Triệu Hùng: "Bố ơi, không phải nhà chúng ta bán xe rồi sao? Chiếc xe này kiếm ở đâu vậy ạ?"
"Dao Châu, từ nay bố sẽ đưa đón con đi học mỗi ngày, bây giờ bố làm tài xế cho một ông chủ lớn, sau này nhà chúng ta sẽ có xe đến đón mỗi ngày."
"Oa! Bố quá tuyệt vời! Mẹ biết được nhất định sẽ vui lắm!"
"Mẹ con đã biết rồi!"
Dao Châu yên lặng một lúc, đột nhiên nói với Triệu Hùng: "Bố ơi, bố phải kiếm thật nhiều tiền nhé, chúng ta mua lại căn nhà của chúng ta. Mẹ vì không có nơi ở mà cả ngày đều khóc."
Triệu Hùng vừa lái xe, vừa thương yêu xoa đầu Dao Châu bé nhỏ, cười nói: "Nhất định bố sẽ mua lại căn nhà của chúng ta."
Trở lại phòng thuê trọ, Dao Châu kể lại một lượt những chuyện ở nhà trẻ hôm nay cho Lý Thanh Tịnh.
Lý Thanh Tịnh nghe xong, hơi nhíu mày, hỏi Triệu Hùng: "Anh đánh người?"
"Phải đánh! Vốn trẻ con nô đùa với nhau còn có thể chấp nhận. Nhưng người kia đánh Dao Châu, sao anh có thể trơ mắt nhìn?"
"Có bị thương không?" Lý Thanh Tịnh lo lắng hỏi.
"Không, chỉ cho tên đó hai cái tát,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-ty-phu/170193/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.