Thấy Lê Mai háo hức như vậy, Triệu Hùng không từ chối. Dù sao anh cũng đến đồn cảnh sát với một cô phóng viên xinh đẹp, quả là không tồi!
Sau khi Triệu Hùng đưa Lê Mai lên xe, bé Dao Châu hỏi Lê Mai, "Cô Mai! Con mèo của cô có thể sinh ra mèo con không?"
"Chắc chắn rồi!"
"Vậy nếu sinh ra một con mèo con, cháu cũng muốn một con."
"Được rồi! Đến lúc sinh ra mèo con, cô Mai sẽ giữ lại một con cho cháu."
Sau đó Dao Châu hỏi Triệu Hùng, "Bố, con có thể nuôi một con mèo không?"
Triệu Hùng hơi ngẩn ra, cô bé học tiền trảm hậu tấu từ bao giờ thế này.
Triệu Hùng dứt khoát đáp: "Con tự đi hỏi mẹ con đi, nếu mẹ con cho phép con nuôi mèo, bố đương nhiên sẽ không thành vấn đề."
“Con biết bố là người tuyệt nhất mà.” Dao Châu vòng tay qua cổ Triệu Hùng, hôn lên má anh.
Lê Mai cười ghen tị: “Người ta đều nói con gái là người yêu kiếp trước của bố, Dao Châu thông minh lanh lợi, vợ chồng anh thật là may mắn.”
"Chà! Tôi cũng tự hào vì có một cô con gái như vậy. Mọi người nói rằng lớn lên con bé sẽ là một nữ cảnh sát."
“Thật không?” Lê Mai cười quyến rũ, khen ngợi Dao Châu: “Cô bé chắc chắn sẽ là một hoa cảnh sát xinh đẹp.”
“Cô à, hoa cảnh sát là sao?” Dao Châu ngơ ngác hỏi.
"Nữ sinh xinh đẹp nhất trường được mệnh danh là hoa khôi, còn hoa cảnh sát chính là cảnh sát xinh đẹp nhất trong các nữ cảnh sát!"
"Cô ơi! Vậy cô xinh đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-ty-phu/1659652/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.