Chương trước
Chương sau
Khi Triệu Hùng rời khỏi nhà họ Vân, Vân Nhã đã đích thân tiễn anh ra ngoài.
Vân Nhã tiễn Triệu Hùng ra tới cửa và nở nụ cười ngọt ngào, tự nhiên nói: "Triệu Hùng, tôi đã thuyết phục bố tôi hợp tác thành công với tập đoàn Hùng Quang. Anh lấy gì để cảm ơn tôi đây?"
Một tay của Triệu Hùng dựa vào tường, mặt đối mặt với Vân Nhã, duy trì tư thế đó rồi trịnh trọng nói: "Cô Vân Nhã! Được hợp tác cùng tập đoàn Hùng Quang, không phải nhà họ Vân của cô cũng chiếm ưu thế hơn sao?"
"Triệu Hùng, chúng ta là những người quang minh chính đại. Anh cho rằng tôi không biết anh mượn hơi, muốn nhà họ Vân tôi gia nhập vào phe nhà anh sao? Chỉ có thể nói, chúng ta là đôi bên cùng có lợi mà thôi."
Triệu Hùng tự tay nắm lấy cái cằm nhẵn nhụi của Vân Nhã, cười nói: "Cô quả nhiên thông minh, tôi rất thích phụ nữ thông minh như cô!" nói xong, anh quay người vui vẻ mà rời đi.
Vân Nhã còn tưởng rằng Triệu Hùng đã làm công tác chuẩn bị từ lâu. Kết quả Vân Nhã lại bị chọc ghẹo rồi bỏ đi.
Vân Nhã tức giận, cô ta giậm chân, lớn tiếng chửi bới Triệu Hùng: "Triệu Hùng, anh là cái đồ hèn hạ, đồ khốn nạn!"
Triệu Hùng cứ thế bước đi mà không quay đầu lại, mà thay vào đó vẫy vẫy tay về hướng Vân Nhã. Buổi trưa, Triệu Hùng đi tìm Nông Tuyền để ăn chung bữa cơm.
Mấy ngày nay Nông Tuyền rất hoảng sợ, vừa ăn vừa hỏi Triệu Hùng: "Anh Triệu Hùng! Tại sao gần đây lại không có vụ đánh nhau nào vậy?"
"Không phải vội! Khi nào có đánh nhau, tôi sẽ gọi cho cậu."
"Mà tôi ở nhà cả ngày đến mức phát điên lên rồi! Thế này thì không được, mấy tháng nữa tôi sẽ đi làm việc ở công trường kiếm thêm chút tiền được không?"
Nông Tuyền là người không có văn hóa, ngoại trừ việc đi làm, bán sức lao động thì sẽ không làm những chuyện khác. Sở thích duy nhất của anh ta chính là đánh nhau.
Triệu Hùng đưa cho Nông Tuyền một cái túi xách da, nói: "Nông Tuyền, về sau chúng ta không cần dốc sức kiếm tiền nữa. Đây là mười vạn, cậu để riêng tiền tiêu vặt ra, số khác tự mình mang theo bên người. Đến lúc đó có chọn trúng cô gái nào thì phải lập tức nói cho tôi biết! Giữ lại cưới làm vợ!"
"Không được! Việc lấy vợ làm sao có thể lấy tiền của anh được? Tôi có sức lực, tôi có thể chính mình kiếm tiền." Nông Tuyền nhìn về phía Triệu Hùng rồi khoe bắp tay của cậu ấy.
Triệu Hùng cố ý tức giận nói: "Có phải cậu không chịu nghe lời của tôi không?"
"Ừ thì nghe, nghe đây!" Nông Tuyền liền gật đầu liên tục.
Từ nhỏ Nông Tuyền đã lớn lên ở nhà họ Triệu, cũng chỉ có Triệu Hùng đối với anh ta là tốt nhất. Cho nên, Nông Tuyền chỉ nghe lời đúng một người là Triệu Hùng.
Triệu Hùng lấy bọc tiền từ trong túi xách ra đưa cho Nông Tuyền, nói: "Tôi để cho cậu cầm, cậu cầm đi! Sau này tôi định chuẩn bị đầu tư vào một phòng tập võ. Không phải cậu thích đánh lộn sao? Đến lúc đó tôi sẽ để cậu đánh đủ. Như vậy không chỉ có kiếm tiền, mà còn có thể cho cậu đánh lộn. Như vậy có được không?"
Nông Tuyền vừa nghe, tâm trạng hưng phấn hẳn lên mà nở nụ cười tươi với Triệu Hùng.
"Anh Triệu Hùng! Thật sao? Anh muốn mở phòng tập võ sao?"
Triều Hùng gật đầu.
Triệu Hùng vừa ăn cơm, vừa gọi điện thoại cho Hồ Dân. Anh nói mình muốn mở một phòng tập võ, nhờ ông ta tìm giúp một vài địa điểm thích hợp để mở phòng tập võ."
Chưa đến một giờ đồng hồ, Hồ Dân đã điện thoại lại cho Triệu Hùng. Ông ta nói liên tiếp một lúc bốn năm chỗ thích hợp để mở phòng tập võ. Không chỉ có hình ảnh của địa điểm được chọn, mà còn có cả thông tin liên lạc của người phụ trách.
Triệu Hùng nhìn thấy một nơi rất gần chỗ ăn trưa của mình. Anh và Nông Tuyền đề nghị sau khi hai người ăn trưa xong sẽ đến để xem địa điểm mở phòng tập.
Nông Tuyền nghe vậy liền húp vài ngụm mì lớn để nhanh hoàn thành bữa ăn.
Sau khi ăn xong, Triệu Hùng cùng Nông Tuyền đi ra khỏi nhà hàng.
Vì địa điểm trống đó chỉ cách nhà hàng này tầm năm sáu phút đi bộ nên Triệu Hùng không lái xe đến đó. Anh cùng Nông Tuyền vừa đi bộ vừa nói chuyện, đi đến địa điểm cho thuê.
Triệu Hùng gọi điện cho chủ nhà, và chủ nhà nói lại với Triệu Hùng rằng công ty của bọn họ ở phía đối diện không gian cho thuê. Bây giờ thì lập tức đi qua để gặp hai người.
Đúng lúc này, hai người nhìn thấy một người đàn ông chở một nhiếp ảnh gia, còn có một người phụ nữ đeo giày cao gót, bị bốn năm người đàn ông cầm gậy gộc đuổi theo phía sau.
Người phụ nữ kia vội vã chạy, mặt đất không bằng phẳng khiến đôi giày cao gót của cô rơi khỏi chân. Cô không quan tâm đến đôi giày mà tiếp tục chạy về phía trước với đôi chân trần.
"Nông Tuyền, đi nhanh lên đây giúp họ!" Triệu Hùng nói với Nông Tuyền.
Hai con mắt của Nông Tuyền sáng lên, cậu ấy sớm đã không kiềm chế được. Bất quá, Triệu Hùng không nói gì, cậu ấy không dám ra tay.
Chỉ thấy Nông Tuyền ngăn cản vài người đàn ông với cây gậy cầm trên tay.
Nông Tuyền nhếch miệng cười: "Này! Mấy người đánh phụ nữ thì có gì là tài giỏi vậy? Tất cả cùng xông lên đây mà đánh Nông Tuyền tôi đi này."
Một người xông lên, chộp lấy cây gậy vào trong tay rồi đánh về phía Nông Tuyền.
Nông Tuyền vươn một cánh tay ra, bỗng nhiên nghe thấy một tiếng "cạch!", cây gậy đập mạnh vào cánh tay của Nông Tuyền.
Gậy gộc đều bị đánh gãy, có thể Nông Tuyền không làm được nhiều việc, nhưng lúc đánh người, ai nấy đều sợ hãi!
Nông Tuyền bắt lại đối phương, cậu một mạch ném người ra ngoài như ném một con gà.
Thấy kỹ năng của Nông Tuyền hơn người, những người khác quay đầu bỏ chạy ngay lập tức. Nhưng Nông Tuyền làm sao có thể để những người này chạy thoát. Cậu xông lên phía trước, xuất ra những cú đấm khiến toàn bộ đều ngã, nằm đau đớn trên mặt đất.
Triệu Hùng ngậm điếu thuốc lá đi tới, cười hỏi Nông Tuyền: "Nông Tuyền, đã nghiền rồi phải không?"
Nông Tuyền lắc đầu nói: "Không, tôi không nghiền! Những người này không có tí võ công nào, một chút cũng không bõ."
Nếu là người khác nói những lời này, Triệu Hùng nhất định sẽ cho rằng người này đang nói dối! Nhưng Nông Tuyền là người thẳng thắn, cậu ấy nói như vậy thì điều đó chứng tỏ những người này quả thực là không có tí võ công nào.
Lê Mai cùng nhiếp ảnh gia quay lại, nhìn thấy Triệu Hùng thì liền kêu lên: "Anh Triệu Hùng?"
Triệu Hùng gật đầu, anh hỏi Lê Mai: "Cô Lê Mai! Chuyện gì vừa xảy ra vậy? Những người này sao lại đuổi theo cô?"
Lê Mai khẽ thở dài một tiếng, kể lại chuyện đã xảy ra. Cô ta nói là đang cùng nhiếp ảnh gia đưa tin về một nhà hàng lòng dạ hiểm ác, dùng dầu thải để nấu ăn cho khách. Kết quả là bị ông chủ mời một vài người trong xã hội để giáo huấn họ một trận.
"Anh Triệu Hùng, cảm ơn anh rất nhiều vì ngày hôm nay. Nếu không có anh, tôi và nhiếp ảnh gia đây sẽ rất khổ sở." Vẻ mặt Lê Mai làm bộ đáng thương.
"Mọi người đều nói nghề phóng viên của cô là một nghề khá nguy hiểm, thì ra là như vậy!"
Lê Mai gật đầu, cô ta giải thích: "Anh không biết đâu, đây chỉ đều là những cảnh nhỏ! Có lần, tôi đi đưa tin về một công ty cung cấp ngũ cốc. Công ty ngũ cốc đó đã gửi và nhận hạt mốc, sau đó đem phơi khô rồi bán ra thị trường. Những người đến từ tòa soạn như chúng tôi đã bị mắc kẹt trong một cái sân rộng, họ thả tám con chó săn tới để cắn chúng tôi."
"Thực sự là làm bất cứ cái gì cũng đều không dễ dàng!" Triệu Hùng có chút xúc động nói. "Cô Lê Mai, chúng tôi còn có chuyện phải làm. Cô và nhiếp ảnh gia này nên đi về nhanh đi! Không may lại gặp lại ông chủ quán kia đến trả thù."
"Ừm! Vậy anh cũng nên cẩn thận một chút." Lê Mai nói xong liền vội vàng rời đi cùng nhiếp ảnh gia.
Sau khi Lê Mai rời đi, Nông Tuyền hỏi Triệu Hùng một câu: "Anh Triệu Hùng! Người vừa nãy là ai vậy?"
"Một người hàng xóm mới chuyển đến."
"Nhìn rất ổn."
"Cậu thích?" Triệu Hùng nhìn Nông Tuyền hỏi.
Nông Tuyền lắc đầu nói: "Người phụ nữ như vậy, tôi không thể nuôi được."
Nông Tuyền thích kiểu phụ nữ hiền lành. Giữa cái nhíu mày và nụ cười của Lê Mai lúc ấy thể hiện được tất cả các loại cảm xúc đa tình, đó thực sự không phải gu của cậu ấy.
Sau khi Triệu Hùng đưa Nông Tuyền đến địa điểm muốn thuê, họ được một người đàn ông hơn bốn mươi tuổi, đeo kính, nhã nhặn đón tiếp.
Khu đất rộng khoảng ba nghìn mét vuông, có tổng cộng ba tầng.
Nếu như khu này được khai trương thì đây gần như là phòng tập võ thuật lớn nhất ở thành phố Hải Phòng.
Ngày nay trẻ em đi học Taekwondo, Judo, Fighting, Sanda, Boxing rất nhiều. Mà võ thuật cổ truyền Việt Nam đang dần suy tàn. Vì vậy Triệu Hùng muốn mở một võ đường dạy võ cổ truyền. Một là để phát huy mạnh truyền thống văn hóa, hai là có thể giúp cho Nông Tuyền làm nên sự nghiệp mà cậu ấy thích.
Sau khi Triệu Hùng kết thúc chuyến tham quan, anh hỏi chủ nhà: "Ông chủ Thái, anh cho thuê khu đất này như thế nào?"
"Tiền thuê là mười tỷ rưỡi đồng một năm, không mặc cả!"
Triệu Hùng nhẩm tính một chút, tính ra trung bình mỗi tháng khoảng tám chín trăm triệu đồng, mỗi ngày khoảng ba mươi triệu đồng.
Vị trí khu đất này cũng khá tốt, giá cả này đối với Triệu Hùng cũng khá là bình thường. Tính ra Nông Tuyền đầu tư vào ba mươi năm tỷ đồng và không có thua thiệt thì anh vẫn có thể lo được.
Nghĩ như vậy, Triệu Hùng gật đầu nói: "Được rồi! Nhưng mà tôi có một yêu cầu!"
"Anh Hùng, mời anh nói!"
"Kí hợp đồng năm năm một lần." Triệu Hùng đã cân nhắc đến các yếu tố tăng giá nhà.
Từ nhỏ Triệu Hùng đã được sinh ra trong một thế giới giàu có, anh rất nhạy cảm đối với các loại hình đầu tư, đặc biệt chú trọng đến môi trường kinh tế lớn và những loại ngành có khả năng bị cải tổ hoặc có khả năng phát triển tiền bạc rộng lớn.
Thành phố Hải Phòng chỉ là một thành phố cấp ba. Hiện tại, sự ổn định của các thành phố cấp một trong nước đang giảm xuống, lại còn đang trong thời kỳ hợp nhất cũ nên chúng đã trở nên bất động. Thứ hai, bất động sản ở các thành phố cấp ba đang là động lực quan trọng nhất để thúc đẩy GDP. Việc đầu tư của một doanh nghiệp bất động sản lớn chắc chắn sẽ khiến thị trường bất động sản nóng lên, vì vậy Triệu HÙng chỉ có duy nhất một yêu cầu đó là ký hợp đồng năm năm một năm.
Ông chủ Thái vội vàng gật đầu cười: "Được được được! Anh Hùng, vậy khi nào thuận tiện thì chúng ta hãy ký hợp đồng nhé!"
"Ông hãy làm hợp đồng thật tốt đi, sau đó đến tập đoàn Hùng Quang tìm Phó Tổng giám đốc Hàn là được. Ông cứ bảo là Triệu Hùng bảo ông tới!"
"Được rồi, anh Hùng!"
Triệu Hùng cười nói: "Ông chủ Thái, hy vọng lần sau tối tới, ông đã chuẩn bị xong chìa khóa cho tôi rồi."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.