“Thư ký Hồ là ai, tại sao cậu lại nói chuyện với thư ký Hồ như vậy?”, Hàn Thành Sơn cau mày trợn mắt nhìn Đinh Dũng, đồng thời nhanh chóng tiến lên trước.
Đinh Dũng đưa mắt tiễn hai người rời đi rồi mới ngồi xuống bên cạnh, nhìn bác sĩ, hỏi: “Bác sĩ, tay của vợ tôi không sao chứ?”
Nghe Đinh Dũng hỏi vậy, bác sĩ có hơi ngạc nhiên đưa mắt nhìn anh rồi nhướng mày có vẻ không dám tin, hỏi lại: “Đây là vợ anh?”
“Tiểu tử, cậu đúng là may mắn vì cưới được một cô vợ xinh đẹp như vậy”, sau khi nhìn sang Đinh Dũng, bác sĩ lắc đầu cười nói. “Có cô vợ thế này đúng là để thương yêu, đến bàn tay mà cũng đẹp như vậy, có lẽ không phải dọn dẹp bếp núc nhỉ?”
“Cảm ơn bác sĩ, tôi biết rồi”, Đinh Dũng chỉ gật đầu nắm lấy tay còn lại của Hàn Phương Nhiên rồi nói với giọng trách móc: “Ai bảo em nấu cơm, anh không ở nhà em có thể đưa bố mẹ đi ăn mà”.
“Dùng dao nguy hiểm lắm chứ. Cũng may vết thương không sâu”, nghe Đinh Dũng nói vậy, Hàn Phương Nhiên thấy có đôi chút áy náy. Trước đó cô luôn cho rằng Đinh Dũng vô dụng, ngoại trừ chỉ biết ở nhà nấu cơm dọn dẹp ra thì không biết làm gì khác. Thế nhưng hôm nay, sau khi thử làm thì cô mới biết rằng việc đi chợ nấu cơm quả không đơn giản.
Thật không biết hai năm nay Đinh Dũng sống thế nào.
Hàn Phương Nhiên nhìn Đinh Dũng, trong lòng chợt cảm thấy ấm áp, giống như được trở thành một đứa trẻ làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-truong-sinh/1193815/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.