“Quả nhiên không hổ là nhà họ Kim đất Giang Nam, ra tay hào phóng”, nghe Kim Tư Kỳ ra giá lần thứ hai, trong phòng hội nghị lập tức xôn xao. Cách trả giá mỗi lần cách nhau cả mười triệu nhân dân tệ thế này cũng là lần đầu tiên bọn họ thấy.
Thực ra Kim Tư Kỳ không nhiều tiền mà là muốn ra luôn giá cao để ép người khác, đỡ phải phiền phức nhích thêm ít tiền.
Cách này quả nhiên có tác dụng. Rất nhiều người thấy cái giá này xong thì lùi bước, nhưng lần này rõ ràng cô đã gặp một người khác với những người còn lại.
“Năm mươi triệu nhân dân tệ”, vẫn là người đàn ông trung tuổi đó. Giọng nói của ông ta không quá to nhưng lại rõ ràng dõng dạc.
“Sáu mươi triệu nhân dân tệ”, Kim Tư Kỳ cau mày như thể không ngờ tới người này lại có thể khó bị cắt đuôi như vậy.
Có giỏi thì ông hét giá tiếp đi. Tôi không tin Kim Tư Kỳ tôi có thể thua ông.
Cô đã từng tham gia bao nhiêu cuộc bán đấu giá nhưng chưa bao giờ biết thua là gì, vả lại món đồ này là thứ mà Đinh Dũng cần, cho dù thế nào thì cô cũng phải giành lấy nó bằng được.
“Xem ra người kia cũng ngang ngửa với cô Kim”, có người thấy cách Kim Tư Kỳ ra giá xong thì lên tiếng bàn tán.
Lúc này cả hội trường đều yên tĩnh hẳn, ánh mắt mọi người đều chăm chú quan sát Kim Tư Kỳ và người đàn ông kia. Không ít người bắt đầu xôn xao bàn tán về thân phận của người đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-truong-sinh/1193795/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.