Chỉ nghe thấy ‘khậc’ một tiếng, cổ tên kia đỏ ửng, đôi tay hắn nắm lấy cổ tay Đinh Dũng nhưng hắn chẳng thể dùng nổi sức. Kể cả hắn có cố quay đầu sang hai bên cũng chẳng thể cử động nổi.
“Mày, mày dám giết người?”, một tên còn lại cũng ngã ra đất, mặt mày biến sắc. hắn đâu còn quan tâm tới mệnh lệnh nữa, cứ thế bỏ Vương Siêu ra rồi chạy trốn.
Thế nhưng Đinh Dũng đâu cho hắn cơ hội bỏ trốn. Hắn vừa quay người đi đã bị Đinh Dũng tóm luôn đằng sau gáy rồi khẽ dùng lực bóp. Tên này hôn mê bất tỉnh ngay lập tức.
“Anh, anh, anh giết người sao?”, Đinh Tuyết chạy lại ôm lấy Đinh Dũng khóc lóc. Nước mắt cô dàn dụa chảy trên hai gò má: “Đều tại em không tốt, đều tại em. Bây giờ phải làm sao? Giết người là phạm pháp”.
Hàn Phương Nhiên nắm chặt tay, cô cũng không thể ngờ Đinh Dũng manh động như vậy. Lúc này cô nghiến chặt răng nhìn khuôn mặt hao gầy mà kiên định của Đinh Dũng. Hàn Phương Nhiên định nói gì đó nhưng nghe thấy Đinh Dũng hơi cười và lắc đầu nói: “Sao anh có thể giết người chứ, chỉ vì hai tên này anh không thể ngồi tù được”.
“Vậy bọn họ…”, Hàn Phương Nhiên lặng người tỏ vẻ nghi hoặc.
Đinh Dũng lắc đầu, anh không giết bọn họ. Bây giờ là xã hội thực thi theo pháp luật, đương nhiên không thể tuỳ tiện giết người. Anh chỉ là đánh ngất hai người bọn họ để cảnh cáo thôi.
“Bọn họ chưa chết sao?”, Đinh Tuyết lau nước mắt tỏ vẻ kinh ngạc.
Vừa rồi cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-truong-sinh/1193787/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.