Lúc này, Tĩnh vương phủ phái ra số lượng lớn binh sĩ trong phủ, tìm kiếm tăm tích của Trấn Nguyên Tử. 
Nhưng Trấn Nguyên Tử căn bản không có tham gia vào việc này, đưa Đóa Đóa vào trong đạo viện Hư Vô xong là ông ấy đã trở về Ngũ Trang quán, làm gì có thể tìm thấy tung tích của ông ấy ở thành Trường An này. 
Về phần bọn người Dương Phong, bởi vì thương thế quá nặng, được Tĩnh Vương phái người mang về phủ Tĩnh Vương, đồng thời phái người thông báo cho người nhà bọn họ. 
Một tiết học nữa lại kết thúc. 
Sau giờ học, Diệp Thiên liền hỏi: "Tuyết Tâm, tôi đi nhà cô cầu hôn thì cần đặt sính lễ gì nhỉ?" 
Bây giờ hắn đã có tiền, chỉ cần Văn Tuyết Tâm có thể liệt kê danh sách quà tặng ra và tiền có thể mua được thì trên cơ bản là hắn có thể chuẩn bị đầy đủ. 
"Tôi lại không muốn gả cho anh, đặt mua sính lễ làm gì?" 
Văn Tuyết Tâm trừng mắt liếc Diệp Thiên, vẫn không quên nhắc nhở: "Tốt nhất là anh đừng làm loạn, dưới tình huống tôi chưa đồng ý gả cho anh, anh mà đi nhà tôi đặt cọc sính lễ gì đó thì tôi chắc chắn ông nội tôi sẽ đánh chết anh!" 
Diệp Thiên nhếch miệng cười một tiếng: "Miệng cô tôi cũng đã hôn rồi, cô không cần tôi phụ trách sao?" 
"Anh..." 
Văn Tuyết Tâm sợ ngây người! 
Cái tên này, vậy mà dám nói anh ta hôn môi mình ngay trước toàn thể người trong trường học sao? 
Trời ạ! Hắn ta điên rồi! 
Cái này kêu mình sau này phải làm người thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046957/chuong-1294.html