Thường ngày một tiết học này, đám học sinh đều cảm thấy tương đối nhanh, nhưng lần này mọi người đều rất mong đợi Dương Phong phế đi Diệp Thiên, cho nên tiết học này đối với gần trăm học sinh Đệ nhất học đường cấp Đại Thừa mà nói trôi qua thực sự quá chậm! 
Ở dưới cơn buồn chán dày vò. 
Cuối cùng... 
Reng! Reng! Reng! 
Tiếng chuông tan học vang lên. 
Chỉ trong nháy mắt, ban nhất cấp Đại Thừa nhốn nháo. 
“Nếu như muốn đơn đả độc đấu với Dương Phong mà nói, sao có thể xem như không tính toán gì hết được chứ?” 
“Nếu như là thật thì chúng ta phải đi phát tán tin tức thôi.” 
“Nhanh chóng khẩn cấp đi phát tin vui, Diệp Thiên bị buộc phải tiếp nhận khiêu chiến đấu đơn của Dương Phong, tôi phải ra sân thể dục giành chỗ trước mới được.” 
“...” 
Một đám học sinh vây xung quanh Diệp Thiên, ồn ào không ngừng. 
“Chắc chắn giữ lời, đi rãi tin tức, đi rãi tin tức đi, muốn ăn dưa thì phải nhanh chạy đi giành chỗ, tôi đã đáp ứng với con nghé đơn độc Dương Phong này.” 
Diệp Thiên không kiên nhẫn trả lời. 
Giọng nói của anh vừa rơi xuống. 
Rầm rầm! 
Học sinh trong lớp ai nấy đều giống hệt nhau chen chúc lao ra học đường. 
Ngay lập tức, chuyện anh tiếp nhận khiêu chiến đấu đơn với Dương Phong như có như không truyền ra khắp toàn bộ đạo quán. 
“Ông trời ơi, thật hay giả, Diệp Thiên vậy mà đồng ý đơn đả độc đấu với Dương Phong sao?” 
“Cái gì? Anh ta còn hỏi viện trưởng có thể ký giấy sinh tử được không à? Muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046953/chuong-1290.html