Lúc này, đạo viện Phiêu Miểu.
Vào giờ tan học...
"Không phải đã nói, kỳ hạn một tháng sao? Tại sao Diệp Thiên còn chưa về đạo viện lên lớp?"
"Diệp Thiên kia sẽ không phải là sợ bị Dương Phong đánh, cho nên không dám về đấy chứ?"
"Các ngươi nói, Diệp Thiên không dám về lên lớp, Dương Phong có dẫn người đến Ngũ Trang Quán đánh hắn hay không?"
"Đó là điều chắc chắn rồi, Dương Tiễn ở trên pháp trường bị làm cho mất mặt, Dương Phong chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ. Nếu hôm nay Diệp Thiên không dám về nữa, ngày mai Dương Phong sẽ cử người đến Ngũ Trang Quán xử Diệp Thiên."
"..."
Trong đạo viện, nghị luận như nước thủy triều dâng.
"Các ngươi nhìn kìa, đám người Lý Ngao, Lý Tiêu, Trần Hạo, hình như muốn đến học đường của Dương Phong."
Có người đột nhiên hô lên.
Học sinh trong đạo viện nhìn lại.
Quả nhiên thấy đám người Lý Ngao, Lý Tiêu, Trần Hạo, Ngưu Tiểu Ngọc, từ tòa nhà cấp thái ất đó, bay về phía toà nhà cấp đại thừa kia.
"Không thể nghi ngờ, bọn họ chắc chắn không giữ được bình tĩnh, kêu Dương Phong cử người đến Ngũ Trang Quán xử Diệp Thiên!"
"Lần này Diệp Thiên thê thảm rồi, không có trưởng bối giúp đỡ, hắn còn không phải sẽ bị đánh thành chó chết sao."
"..."
Rất nhiều kẻ cười trên nỗi đau của người khác.
Lúc này, đám người Lý Ngao đã đến học đường của Dương Phong.
"Dương Phong. Tên Diệp Thiên kia hôm nay còn chưa về lên lớp, chắc chắn là sợ bị ngươi đánh không dám tới, ngươi xem hay là cử người, chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046951/chuong-1288.html