“Được rồi được rồi!”
Đoá Đoá vẫn còn rất nhiều câu hỏi, vì Trấn Nguyên Tử đại tiên sẵn lòng trả lời, nên cô ấy đương nhiên sẵn sàng để tiếp tục hỏi, cũng là vì muốn giải quyết tất cả những khúc mắc trong lòng.
“Ba, ba trước tiên cứ khôi phục thân thể với căn cứ tu luyện, con sẽ tới chỗ Trấn Nguyên Tử đại tiên hỏi rõ.” Đoá Đoá cười nói.
“Con đi đi.” Diệp Thiên cười đáp.
“Vậy thì con đi đây.” Đóa Đóa cười khúc khích đi theo sau đại tiên Trấn Nguyên Tử, câng câng chân lên nhảy xung quanh.
Chưa kể, Liên Tâm nói quả thật không sai, cô gái này là ngôi sao may mắn đối với hắn ta.
Nhắc đến Tần Liên Tâm, nét mặt của Diệp Thiên đột nhiên cứng ngắt, trong lòng trở nên buồn bực.
May mắn thay, bây giờ hắn ta biết rằng chỉ cần bản thân nỗ lực nâng cao trình độ tu luyện, thì còn có hy vọng tái sinh cho vợ con, và hắn sẽ không còn vướng bận và buồn phiền như trước nữa.
...
“Đại Tiên, ông lợi hại như vậy, tại sao lại phải kết bái với Đại Thánh, như thế khác nào hạ thấp bản thân mình?”
Đi vào trong nhà, Đoá Đoá ngồi xếp bàn lại, hỏi.
Trấn Nguyên Tử chỉ cần cái tay áo là có thể đưa Tôn Ngộ Không vào mà không thể chui ra, với thực lực đó cũng đủ hơn Tôn Ngộ Không mấy phần, vậy tại sao lại phải kết bái với hắn, Đoá Đoá thực sự không hiểu.
Trấn Nguyên Tử cười thầm: “Từ khi Như Lai lập nên thế giới Tây Phương Cực Lạc ở trên núi Linh Sơn, càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046912/chuong-1249.html