“A!”
Với sự xuất hiện của vòng lốc xoáy khổng lồ trên bầu trời, một cỗ áp lực uy nghiêm đáng sợ bao trùm lên toàn bộ đại quân của Bắc Minh giáo. Dưới sự cưỡng chế kinh khủng này, toàn bộ đại quân của Bắc Minh giáo đều cảm thấy đầu đau như muốn nứt ra, một đám dơ tay ôm đầu, thống khổ không thôi.
Cơn lốc xoáy này vô cùng to lớn, như muốn bao phủ hàng vạn đại quân của Bắc Minh giáo, làm cho người ta nảy sinh một loại cảm giác đáng sợ, nếu như cơn lốc xoáy này có thể phóng thích toàn bộ uy lực của nó, tuyệt đối có thể đem hàng vạn đại quân hút vào lốc xoáy cứ thế mà nghiền nát.
“Tôn thượng, đại sự không ổn rồi!”
Quân sư ngẩng đầu lên nhìn trời, biểu tình ngưng trọng tới cực điểm, run rẩy nói: “Ngài còn nhớ thuộc hạ đã từng nói, nhìn hoa trong sương ngắm trăng trong nước, rõ ràng là gần trong gang tấc nhưng lại không thể nào cảm giác được.”
“Lúc ấy thuộc hạ đã biết, cuộc phản công thất bại, lại nghĩ rằng nhân tài có thể địch lại ý trời, với sự cố gắng của thuộc hạ, làm cho binh lực bảy giáo suy kiệt, cho rằng Bắc Minh giáo của chúng ta nhất định có thể phản công thắng lợi, sự thật chứng minh, chúng ta một đường thuận lợi đánh tới, cách thắng lợi chỉ một bước nhỏ. Nếu có thể vượt qua được nhất định chúng ta có khả năng toàn thắng.”
“Nhưng mà… Đột nhiên trên trời xuất hiện dị tượng, đây liệu có phải là khúc nhạc dạo đầu khiến Bắc Minh giáo chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046894/chuong-1231.html