Bên ngoài cổng truyền tống, đại quân Bắc Minh Giáo, đang khua chiêng gõ trống sắp xếp công phá một đạo phòng tuyến cuối cùng của quân địch, bên trong cổng truyền tống, mặc dù đang nghiêm phòng tử thủ, tránh bị công phá phòng tuyến, nhưng là chuyện đùa, tựa hồ theo bọn hắn nghĩ. Lúc này nhất định có thể giữ vững cổng truyền tống, để phòng quân địch đánh hạ Tử Vi tinh.
"Vừa mới truyền âm đến báo, tất cả đại quân Bắc Minh Giáo, tổng cộng khoảng hơn chín mươi hai nghìn tỷ, đã toàn bộ đã đến bên ngoài cổng truyền tống, xem ra cách bọn hắn tiến đánh Tử Vi tinh là không xa nữa." Thái Hòa Tiên Đế nói.
"Mẹ nó chứ!" Một bên Đạo Quang Tiên Đế nhịn không được nói: "Bọn hắn tới một nghìn tỷ, đánh tới ngoài cổng lớn Tử Vi tinh, còn là chín mươi hai nghìn tỷ, cái này thương vong cũng quá nhỏ, trái lại chúng ta, đại quân chết hơn hai mươi nghìn tỷ thì không nói, còn chết rất nhiều lão tổ. Chúng ta thật là thua thiệt lớn mà!"
"Còn không phải lão ma Diệp có thủ đoạn phục sinh đại quân à?" Ngạo Thiên Tiên đế khí phẫn không thôi: "Nếu như lão ma Diệp không có phục sinh, thương vong của hắn tuyệt đối lớn hơn so với chúng ta, coi như là trận chiến Tử Kim Tinh kia, đại quân bọn chúng bị chết ít nhất là mười lăm nghìn tỷ rồi."
"Ngươi còn dám xách trận chiến Tử Kim Tinh ra nói à?" Đạo Quang Tiên Đế một mắt sáng trắng quay đầu sang: "Nếu như không phải trận chiến ở Tử Kim tinh, đại quân chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046892/chuong-1229.html