"Ai, cũng không biết Lão ma Diệp kia trốn ở đâu nữa, cứ tìm mù quáng như vậy thì khi nào mới tìm ra được chứ."
"Tìm thì cũng được thôi, nhưng bên cạnh không có cao thủ tài giỏi nào cả, nếu như tìm thấy, anh ta mà xông ra là có thể tiêu diệt sạch tất cả chúng ta."
“Đúng vậy, tốt nhất đừng tìm được, nếu như tìm thấy, ôi mẹ ơi, có khi chết thế nào cũng không biết!”
"......"
Trong một dãy núi hoang vu, hàng trăm triệu binh sĩ xếp hàng, kéo lưới tìm kiếm, một bên tìm kiếm một bên lẩm bẩm không ngừng, trên mặt đều hiện rõ vẻ không tình nguyện.
“Theo như tôi thấy, Lão ma Diệp muốn đi đến cổng phía Tây là vì quân đội của anh ta rất có thể đang đóng quân ở bên trong cổng, hay là chúng ta đi dọc theo Thiên lộ của cổng phía Tây nghe ngóng một chút khi đến một chỗ nào đó của tinh cầu, có khi lại dò hỏi được tung tích của Lão ma Diệp đó, dù sao cũng không tìm được anh ta, thì có thể nhốt anh ta ở tinh cầu này rồi trước tiên diệt sạch đội quân của tên đó, sau đó từ từ tìm cũng được." Diệp Thiên nói với binh lính xung quanh.
Anh ước chừng thời điểm này quân của mình có lẽ cũng đã đến địa điểm được chỉ định rồi.
"Người anh em, anh nói rất có lý đấy!” Công Dương Hạ tiếp lời: "Mười chín vị Tiên Tôn Đại Viên Mãn phân ra làm sáu người chặn đường ra mà sáu người khác ngăn cản đường lui, số người còn lại chặn sẵn ở Thiên Lộ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046853/chuong-1190.html