Ngay khi Công Dương Hạ vừa thốt ra những lời này, nhất thời khiến cho đại quân Cực Đạo Giáo và sáu liên quân hoàn toàn giận dữ, chửi ầm cả lên.
“Công Dương Hạ chết tiệt, hắn làm hại chúng ta hỗn chiến đánh suốt một trăm năm, chết cực kỳ thê thảm. Hắn thật sự là tội đáng chết vạn lần!”
“Tàn dư của Bắc Minh giáo nếu như không chết, thiên hạ tất không thể yên ổn. Nhất định phải giết tên cẩu tặc này để tế trời!”
“Lúc ấy Bắc Minh Giáo của các ngươi đã chết hết bao nhiêu người? Hiện tại ngươi đã hại chết của chúng ta bao nhiêu người? Ngươi thật sự nên bị thiên đao vạn quả, tức chết ta rồi!”
“...”
Vài vị Tiên Đế còn tức giận đến mức cái mũi lệch hẳn sang một bên, mỗi người đều nghiến răng nghiến lợi, vô cùng phẫn nộ. Bọn họ đều có cùng một loại xúc động muốn bầm thây vạn đoạn Công Dương Hạ.
“Đạo Quang lão cẩu, ngươi thật sự là bị mù mắt. Đây là thuần túy là dư nghiệt của Bắc Minh Giáo, ngươi lại còn xem như bảo bối mà sử dụng, cái gì cũng đều nghe theo hắn. Ngươi thật sự là...” Minh Thiên Tiên Đế có một loại xúc động muốn đánh một trận với Đạo Quang Tiên Đế.
Cái này không phải là hại người hại mình hay sao?
“Ông ta chỉ nghĩ đơn giản rằng sử dụng Công Dương Hạ có thể có được thiên hạ. Trong bụng nghĩ muốn thôn tính sáu giáo, thống nhất vũ trụ trung ương Thế Giới Ngân Hà, bị lợi ích và quyền lực che mờ hai mắt, mới có thể chìm đắm trong đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046846/chuong-1183.html