“Ông già, ông muốn cứu bọn họ sao?”
Diệp Thiên không nể mặt, hét lên, đập phá tiệc cưới của con trai mình, làm ầm ĩ trong tông môn, làm sao có thể tha thứ cho bọn chúng.
Phải chết!
“Ông già này cũng rất tức giận, muốn giết chết bọn chúng, nhưng mà không được!”
Vẻ mặt Huyền Cực Tiên Tôn cực kỳ nghiêm túc, chỉ vào Thiếu Thành Chủ, nói: “Cậu ta tự xưng là Thiếu Chủ, hẳn là con trai của Thành Chủ Ninh Thiên Thành. Vị Kim Giáp Thần Tướng này nhất định là hộ vệ của Ninh Thiên Thành đi theo.”
“Như danh tính của họ, đều là người của phủ Thành Chủ. Nếu cậu giết chúng, phủ Thành Chủ sẽ biết tin tức về cái chết của họ.”
"Khi đó, nếu phát hiện bọn họ đã đi tới trái đất và bị giết trên trái đất, khả năng sẽ mang quân đến cửa truyền tin tiến vào địa cầu.”
“Bây giờ tu vi của cậu đã tăng, cậu lại đã thiết lập phong ấn, điều này rất khó để người khác tiến vào. Nhưng đừng quên, các cao thủ của Tử Vi Tinh giống như mây vậy. Có rất nhiều cao thủ thành thạo trong việc phá giải phong ấn, và họ chắc chắn có thể phá vỡ phong ấn để đi vào!”
“Cho nên, cậu không thể vội vàng giết bọn chúng!”
Huyền Cực Tiên Tôn đã cố gắng hết sức để can ngăn.
Ông ta lo lắng về vụ giết người này. Sẽ gây ra tai họa ngập đầu.
Khi đó, không chỉ Diệp Thiên phải chết mà đám trẻ ngoan ngoãn dễ thương của ông ta cũng phải chết, điều mà ông ta không muốn nhìn thấy.
“Đúng! Ông ta nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046767/chuong-1102.html