Chương trước
Chương sau

Lúc này, cậu Diệp đã trở về và thu phục Tà Linh giáo về dưới trướng của mình, chuyện hắn giết chết mười mấy tên bức hại nhà họ Lăng ở thành phố Vũ Lăng đã lan truyền khắp Thiên Quý Tinh, gây ra chấn động rất lớn.
“Cậu Diệp lợi hại thật, thu phục hết toàn bộ Tà Linh giáo, không biết dưới sự khống chế của cậu Diệp, Tà Linh giáo có tàn ác giống như trước đây nữa hay không.”
“Nghe nói lúc Tà Linh giáo nhận lệnh của cậu Diệp, đến thành phố Vũ Lăng bắt những người trong gia tộc đó thì không hề lạm sát vô tội, còn dùng đá Nữ Oa làm phần thưởng, xem ra dường như Tà Linh giáo đã không còn đáng sợ như trước đây nữa.”
“Hi vọng dưới sự kiểm soát của cậu Diệp thì Tà Linh giáo có thể thay da đổi thịt, không còn là giáo phái tà ác khiến người ta nghe thấy thì phải sợ đến mặt mày biến sắc như lúc trước nữa.”
“...”
Rất nhiều người bàn tàn xôn xao về chuyện đó.
Đến cả quốc vương của đế quốc Diệu Nhật cũng triệu tập các đại thần văn võ đến để thảo luận về chuyện này.
“Thật sự không thể nào ngờ cậu Diệp vẫn chưa chết, còn thu phục được toàn bộ Tà Linh giáo, thật sự đã vượt quá sức tưởng tượng của ta.”
Quốc vương không kiềm chế nỗi phải bày tỏ cảm xúc.
“Đúng vậy ạ!”
Các đại thần văn võ gật đầu lia lịa, đó cũng là chuyện mà bọn họ không thể nào ngờ đến được.
“Đức vua!”
Lúc đó có một vị đại thần đứng ra và nói: “Ngày trước lúc nhà họ Lăng bị giết, gia chủ nhà họ Lăng đã từng truyền âm đến hoàng cung để cầu cứu, thần đã từng nhắc đến chuyện này trên triều, đề nghị đức vua hạ lệnh nghiêm cấm các gia tộc Nam Cung bức hại nhà họ Lăng nhưng lại bị rất nhiều đại thần ngăn cản, cuối cùng đức vua đã quyết định bỏ mặc chuyện đó. Thần lo lắng liệu cậu Diệp có trách tội đức vua mà làm ra chuyện bất lợi cho đức vua không?”
“Chuyện này...”
Quốc Vương nghe thấy vậy thì đứng bật dậy khỏi ghế rồng, lập tức cảm thấy khắp người đều không khỏe.
“Đúng vậy ạ, nếu để cậu Diệp biết được chuyện này thì nhất định cậu ta sẽ trách tội chúng ta.”
“Cậu Diệp cũng là một người bản lĩnh, không chỉ thực lực của cậu ta rất mạnh mà còn thu phục hết toàn bộ Tà Linh giáo. Nếu như cậu ta truy cứu đến chuyện này thì dù cho toàn bộ đại quân của đế quốc Diệu Nhật của chúng ta kéo ra cũng không thể nào ngăn cản nỗi.”
“Chuyện này nên làm sao mới được đây? Sớm biết thế này thì lúc đầu đã nên ngăn chặn những hành động khiến người khác phải thấy căm phẫn đó của các gia tộc Nam Cung rồi.”
“...”
Cả triều ai nấy đều cảm thấy hoang mang.
Soạt.
Chính vào lúc đó, một vị tướng quân già rút thần binh ra, đâm chết vị đại thần đó chỉ bằng một đao.
“Đại tướng trụ cột, ông, ông, ông... Làm thế là có ý gì?”
Quốc vương kinh ngạc.
“Đức vua!”
Vị tướng quân già đó rút thần binh ra và nói: “Để đảm bảo cho sự an toàn của đức vua và các đại thần, thần buộc phải giết ông ta diệt khẩu, tránh để ông ta làm lộ tin tức ra bên ngoài, khiến cậu Diệp đến báo thù.”
“Đức vua, thần đồng ý với cách làm của đại tướng trụ cột.”
Một vị đại thần đứng ra nói.
“Thần cũng đồng ý!”
“Thần cũng đồng ý!”
Toàn bộ đại thần trong triều đều đứng ra.
Lúc này Quốc Vương mới nói: “Đại tướng trụ cột làm rất tốt, là ta đã không suy nghĩ thấu đáo, vì sự an toàn của ta và mọi người, đúng thật là nên giết.”
“Báo!”
Nhưng vào lúc đó, có một giọng nói cao vút vang lên cả triều.
“Thưa đức vua, không xong rồi, cậu Diệp dẫn theo một trăm vạn giáo đồ Tà Linh giáo đuổi giết đến hoàng cung rồi.”
“Gì cơ?”
Cả triều đều kinh sợ.
Lúc này, bên ngoài hoàng cung.
“Tà Hoàng, giáo chủ Tà Linh giáo ở đây, thừa lệnh cậu Diệp tiêu diệt đế quốc Diệu Nhật, xây dựng lại đế quốc mới, kẻ nào không muốn chết thì hãy buông binh khí quỳ xuống đầu hàng, ai dám phản kháng sẽ lập tức bị thịt nát xương tan!”
Tà Hoàng bay lơ lửng giữa không trung, hung hãn hét lớn.
Rất nhanh sau đó, hơn mười triệu cấm quân trên tường thành ùn ùn buông binh khí, quỳ xuống đầu hàng.
“Giết vào trong, ngoài cung nữ, thái giám và binh sĩ ra, còn lại giết hết toàn bộ.” Diệp Thiên hạ lệnh.
“Vâng, tôn thượng!”
Tà Hoàng nhận lệnh, ông ta phất tay, hét lớn lên: “Tất cả các đạo hữu theo ta đánh vào trong, ngoài cung nữ, thái giám và binh sĩ ra, toàn bộ những người khác đều giết không tha.”
“Giết!”
Một triệu giáo đồ Tà Linh giáo giống như đoàn quân dơi, ập vào trong hoàng cung.
Rất nhanh sau đó, bên trong hoàng cung của đế quốc Diệu Nhật vang lên đủ thứ tiếng kêu la thảm thiết như mổ lợn, cả thành đều có thể nghe thấy.
Sau hơn một tiếng đồng hồ, người Tà Hoàng dính đầy máu, ông ta dắt theo mấy tên thái giám run cầm cập ra.
“Thưa tôn thượng, toàn bộ hoàng thất cũng như bá quan văn võ trong hoàng cung, tổng cộng hơn một trăm ngàn người đều đã bị tiêu diệt.”
“Tốt lắm!”
Diệp Thiên hài lòng gật đầu, sau đó đẩy Lăng Nguyên Lộc ra.
“Mấy người các người hãy thay quần áo cho đức vua mới!” Tà Hoàng ra lệnh cho thái giám.
“Vâng!”
Mấy tên thái giám run cầm cập, chen nhau tiến về phía Lăng Nguyên Lộc, cởi áo ngoài ra cho anh ta rồi mặc long bào vào, thắt dây đai rồi đội vương miệng lên.
Lăng Nguyên Lộcthấy đầu mình ong ong.
Cậu ta đã thành quốc vương rồi sao?
“Truyền lệnh xuống, bắt đầu từ hôm nay, đế quốc Diệu Nhật sẽ đổi thành hoàng triều Đại Đường, Lăng Nguyên Lộcsẽ là vị hoàng đế đầu tiên, niên hiệu đổi thành Đại Trị, các đế quốc của Thiên Quý Tinh đều là nước phụ thuộc, nếu có ai không phục thì đều giết hết.”
Diệp Thiên nhìn một thái giám và căn dặn.
“Nô tài sẽ đi làm ngay.”
Thái giám lui xuống.
“Kính chào hoàng đế bệ hạ Đại Trị!”
Tà Hoàng quỳ lạy trước.
“Kính chào hoàng đế bệ hạ Đại Trị!”
Tất cả giáo đồ Tà Linh giáo đều quỳ lạy.
“Kính chào hoàng đế bệ hạ Đại Trị!”
Hàng vạn cấm quân quỳ lạy.
“Kính chào hoàng đế bệ hạ Đại Trị!”
Rất nhiều người dân của kinh thành quỳ lạy.
Lăng Nguyên Lộcđảo mắt nhìn quanh, tỏ vẻ vô cùng ngơ ngác, cậu ta chỉ cảm thấy hình như mình đang nằm mơ. Bản thân cậu ta chỉ là một cậu ấm của gia tộc trung lưu, trước hôm nay còn phải trốn chạy khắp nơi, sống cuộc sống không bằng con chó, chớp mắt lại trở thành người mà đến Tà Hoàng cũng phải quỳ lạy, thành hoàng đế bệ hạ Đại Trị mà cả vạn nước đều phải đến chầu triều rồi sao?
Cậu ta ngây ra hết mấy phút rồi mới nuốt mấy ngụm nước bọt, nhìn về phía Diệp Thiên và lên tiếng với vẻ mặt không thể tin nỗi: “Anh rể, anh tát em một tai xem thử có phải em đang nằm mơ không.”
“Bốp!”
Diệp Thiên làm như lời cậu ta nói, tát cậu ta một bạt tai.
“Haha!”
Cơn đau làm cậu ta vui mừng cười to lên.
“Rất đau, không phải nằm mơ, anh rể, không phải em nằm mơ. Anh đã đẩy em lên ngôi vua rồi anh rể, anh quá lợi hại rồi anh rể à!”
Lăng Nguyên Lộcvô cùng kích động.
“Đã làm vua rồi thì phải tự xưng là trẫm.”Diệp Thiên đính chính.
“Ầy...” Lăng Nguyên Lộcgãi mặt, cười hehe rồi nói: “Trẫm rất vui.”
Thượng Quan Quỳnh Dao và Diệp Lam Duyên đều bị cậu ta làm cho tức cười.
Diệp Thiên cũng mỉm cười và nói: “Vui thì tốt, còn không mau cho mọi người đứng dậy.”
“Đúng, đúng, đúng!”
Lúc này cậu ta mới kịp phản ứng lại, vội vã giơ hai tay lên và nói: “Đứng dậy đi! Mọi người mau đứng dậy đi!”
“Cảm ơn hoàng đế bệ hạ!”
Ba ngày sau.
Dưới sự giúp đỡ của Diệp Thiên, một đoàn đại thần văn võ mới đã được chiêu mộ đến, Lăng Nguyên Lộcthuận lợi đăng cơ, chính thức trở thành hoàng đế bệ hạ của Đại Đường. Hơn năm trăm đế quốc của Thiên Quý Tinh đều phái sứ giả đến tham gia đại lễ đăng cơ của hoàng đế bệ hạ Đại Đường và cũng đều bày tỏ sau này sẽ xem hoàng triều Đại Đường như bề trên, mỗi năm đều sẽ cống nạp cho hoàng triều Đại Đường.
Tà Linh giáo cũng chính thức giải tán, Tà Hoàng được phong làm đại nguyên soái trấn quốc của hoàng triều Đại Đường, hai vị Tà Vương và hai hộ pháp, còn có năm vị trưởng lão cũng đều được phong làm đại tướng, thống trị một trăm tỷ đại quân của hoàng triều Đại Đường.
Đương nhiên, một trăm tỷ quân vẫn chưa đủ.
Diệp Thiên hạ lệnh cho Tà Hoàng, muốn ông ta phải chiêu mộ được một ngàn tỷ quân trong vòng mười năm. Đặt quân doanh lớn nhất hoàng triều Đại Đường bên dưới con đường thông với thế giới Tinh Hà của trung tâm vũ trụ, san bằng toàn bộ diện tích trong phạm vi một trăm ngàn mét vuông, đại quân sẽ tập trung bên trong đó để huấn luyện. Con đường đó sẽ do Tà Hoàng trấn giữ, nghiêm cấm bất cứ ai khác ra vào, người bước ra từ con đường đó cũng đều phải bị bắt nhốt hết.
Đương nhiên, Diệp Thiên cũng giữ lại rất nhiều tài nguyên phong phú để cung cấp cho đại quân dùng cho việc tu luyện, không có tài nguyên phong phú thì sao có thể thu hút được nhiều người đến đầu quân? Sau khi Diệp Thiên xử lý xong chuyện của Thiên Quý Tinh thì dắt theo Tiểu Khả Doanh và Thượng Quan Quỳnh Dao cũng như Diệp Lam Duyên đến Thiên Khôi Tinh.
Sau khi đến được Thiên Khôi Tinh, Diệp Thiên mới biết dưới sự giúp đỡ của đám người Quốc Trượng Gia, Lan Lăng Vương đã tấn công đế quốc Thời Quang, giết sạch hết một nửa hoàng thất của đế quốc Thời Quang rồi đẩy một hoàng đế nhỏ mười tuổi lên ngôi, khống chế vua để ra lệnh cho các quan, Lan Lăng Vương thì trở thành thái úy, thống trị toàn bộ chuyện quân sự của đế quốc Thời Quang.
Đương nhiên, Diệp Thiên cũng giao nhiệm vụ chiêu mộ được một ngàn tỷ binh sĩ trong vòng mười năm cho Lan Lăng Vương.
Còn Thiên Quyền Tinh thì đã trở thành thiên hạ của đế quốc Long Tượng rồi, đế quốc Long Tượng cũng đổi tên thành hoàng triều Long Tượng, tất cả đế quốc đều chủ động phái sứ thần đến yêu cầu được trở thành nước phụ thuộc của hoàng triều Long Tượng, thế là hoàng triều Long Tượng chính thức thống nhất thiên hạ.
Tương tự, Diệp Thiên giao cho họ nhiệm vụ chiêu mộ được một ngàn tỷ quân trong vòng mười năm.
Với ba tinh cầu còn lại, Diệp Thiên cũng chọn ra một hoàng triều làm hoàng triều chủ chốt và cũng giao cho họ nhiệm vụ chiêu mộ một ngàn tỷ quân.
Sau đó, Diệp Thiên lần lượt phái hơn ba mươi bộ hạ của hắn đến sáu tinh thần để hỗ trợ việc huấn luyện, đồng thời giúp cho năm ngàn tiên vương sống lại để làm lính cho những bộ hạ đó.
Hắn bận rộn mất gần một tháng thì mới xem như hoàn thành được hết những việc lớn đó.
Còn khoáng thạch Nữ Oa thì cũng đã được đào xong, tổng cộng được hơn hai trăm ngàn tấn. Diệp Thiên chia cho bộ hạ của hắn mỗi người năm trăm tấn, đám người Tà Hoàng cũng được chia ba trăm tấn, còn hắn tự giữ lại cho mình gần bảy trăm ngàn tấn.
Sau đó hắn sắp xếp cho Thượng Quan Quỳnh Dao và Diệp Lam Duyên sống ở phủ thái úy, cũng tức là phủ của Lan Lăng Vương, sau đó chia đá Nữ Oa cho hai người họ để họ tu luyện, nói sau này sẽ đưa họ đi đánh trận.
Hai người họ rất vui nên đồng ý ngay.
Thế là Diệp Thiên dắt theo Quốc Trượng Gia và tiểu Khả Doanh cũng như Thực Thiết Thú ngồi lên Xích Nhãn Kim Mao Hống quay về lại Thủy Lam Tinh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.