Chương trước
Chương sau

"Ông nói thật sao?"
Quốc Trượng Gia nhìn về phía đại tướng Thành Quyền, không dám tin hỏi: "Hóa thân Thiên Đạo vây hãm tôn thượng nhà tôi ở bên trong cái hầm mỏ này ấy hả? Chuyện này, sao có thể như vậy chứ?"
Quả thực là ông ta không tài nào tin nổi được vào điều đấy, trừ lúc tu sĩ độ kiếp thì thiên đạo mới ra tay hành quyết, cho lôi kiếp rơi xuống để trừng phạt, nếu như vượt qua được thì coi như ngươi may mắn, còn không độ được thì chết đi, lúc bị ràng buộc bởi Đại Đạo thì không ai có quyền khống chế quyền sinh quyền sát của tu sĩ nữa, thế thì làm sao mà nó lại đi vây hãm một người tu sĩ ở một khu vực nào đó cơ chứ?
Như vậy chẳng phải là đang đi trái với quy luật tuân theo tự nhiên khi xây dựng Đại Đạo hay sao?
"Quốc Trượng Gia, mạt tướng nhận ra người này, đây chính là một vị đại tướng của Chân Võ Giáo, tên là Thành Quyền, là kẻ thù của chúng ta, nên ta không thể tin những gì ông ta nói được. Huống hồ, làm gì có chuyện Thiên Đạo đi vây hãm người chứ, chắc chắn là ông ta đang ngấm ngầm mưu toan điều gì đó rồi!" Một vị tướng già chỉ vào Thành Quyền, to tiếng nói với vẻ ngờ vực.
"Ông nói đúng, tôi là Thành Quyền của Chân Võ Giáo, nhưng tôi đã bị tiên đế Bắc Minh hạ tử chú, tôi đã vượt qua hầm mỏ cùng với hắn, tận mắt chứng kiến hắn bị hóa thân Thiên Đạo trói lại, hóa thân Thiên Đạo bảo hắn là một mối họa, cần phải tiêu diệt, bảo tôi đến Tử Vi Tinh báo tin, dẫn bảy vị tiên đế tới để giết hắn, tôi sợ bị trả thù nên không đi, không ngờ người kia lại đi xuống đấy, cướp mất kiếm Vạn Hồn Huyết Ẩm của tiên đế Bắc Minh, khả năng cao là tiên đế Bắc Minh đã bị ông ta giết chết, không tin thì các người cứ thử hỏi ông ta xem!"
Thành Quyền chỉ tay về phía Tà Hoàng.
"Chư vị thượng tiên, quả thật ông ta không nói dối, đúng là ông ta đã bị tiên đế Bắc Minh hạ tử chú rồi, nên là hẳn ông ta sẽ không nói dối đâu!" Viên Hữu Tri nói.
"Tạm thời lão phu sẽ tin ông."
Quốc Trượng Gia nói xong thì đảo mắt sang nhìn Tà Hoàng.
Đương nhiên là Tà Hoàng có thể nhận thấy khí thế mãnh liệt của những người này, có rất nhiều cao thủ, e là chỉ có một mình mình thì không đủ khả năng đánh bại tất cả những người này, cho nên ông ta vẫn đang chần chừ chưa dám động thủ.
"Lão phu hỏi ông, có phải ông có được thanh kiếm này sau khi giết người ở dưới hầm mỏ không?" Quốc Trượng Gia lạnh giọng hỏi. Ông từ từ giơ tay lên cao, triệu hồi một thanh kim giản tám khúc tối cao ra ngoài.
Giữ thanh kim giản trên tay, sát khí trên người ông cũng tuôn trào ra ngoài, xung quanh gió nổi lên cuồn cuộn, mây đen che phủ, sấm sét giăng đầy, còn xuất hiện cả tiếng rồng ngâm nữa, khiến người nhìn khiếp đảm.
"Ha ha ha!"
Nhất thời, Tà Hoàng ngửa đầu lên cười ha hả: "Cha vợ của Diệp Bắc Minh, tu vi còn cao hơn cả hắn nữa, thậm chí còn có thể nói là không hề thấp hơn quả nhân nữa. Quả nhân còn tưởng là ông cũng giống như Diệp Bắc Minh, pháp bảo thần binh mãn cấp có hết cái này đến cái khác, không ngờ ông lại sử dụng thứ thần binh tám khúc này, hại quả nhân phải mất công lo lắng một hồi. Ha ha ha!"
Tà Hoàng cho là Quốc Trượng Gia cũng giống với Diệp Thiên, có một đống pháp bảo mãn cấp, sợ mình không đánh lại nổi, không ngờ ông lại dùng một món thần binh tám khúc.
Tu vi giữa hai người chênh lệch không nhiều nhưng ông ta có ba món pháp bảo thần binh trong tay, trong khi đối phương chỉ dùng pháp bảo thần binh tám khúc, như thế mà ông ta còn không giày xéo đối phương được hay sao?
Nên là ông ta mừng phát điên luôn.
"Nói như vậy thì tôn thượng nhà ta đã từng đánh nhau cùng với ông và bị ông giết chết rồi phải không?" Quốc Trượng Gia lạnh giọng chất vấn, sự phẫn nộ tỏa ra từ trên người ông càng lúc càng thêm mãnh liệt, lồng lộn.
"Thật không dám giấu giếm." Tà Hoàng nói: "Người mà quả nhân bội phục cả đời vốn là chẳng có ai, đến nay mới có Diệp Bắc Minh là người đầu tiên, tuổi còn trẻ, thế mà suýt nữa đã lấy được cái mạng này của quả nhân rồi, hơn nữa, Thôn Phệ Tinh Không mà quả nhân coi như của báu cũng là do hắn tạo ra, quả thật không thể không khiến quả nhân bội phục mà. Có điều, quả nhân không phải người giết hắn, đúng là suýt chút nữa thì quả nhân đã bị hắn giết chết, may mà được hóa thân Thiên Đạo cứu, hóa thân Thiên Đạo để pháp bảo thần binh lấy được từ hắn cho quả nhân, bảo quả nhân tới thế giới Tinh Hà của trung tâm vũ trụ để báo tin, dẫn người tới giết hắn. Nên là tốt nhất thì các người đừng có mà cản đường của quả nhân, quả nhân còn phải tới thế giới Tinh Hà của trung tâm vũ trụ để báo tin, có can đảm cản đường quả nhân thì đừng trách quả nhân giết hết sạch đám các người đấy!"
Ông ta vừa mới dứt lời thì nhóm người Quốc Trượng lập tức lên tinh thần.
"Tôn thượng chưa chết, may quá đi mất."
Đám người bọn họ vui mừng khôn tả.
"Ha ha ha!"
Quốc Trượng Gia ngửa đầu cười to: "Không chết là được rồi, không chết là được rồi!"
"Không chết thì sao, các người cũng chẳng cứu được hắn, bên dưới hầm mỏ đã bị pháp tắc của Thiên Đạo bọc kín, hóa thân Thiên Đạo sẽ không cho phép các người đi vào trong, trong số các người, ai vào cũng không đưa hắn ra được." Tà Hoàng cười khẩy.
Còn lâu ông ta mới để Diệp Thiên ra ngoài, một khi Diệp Thiên ra được thì hắn có thể thu hồi lại được pháp bảo thần binh của mình, không có pháp bảo thần binh mà Diệp Thiên còn suýt giết được ông ta, hơn nữa, Diệp Thiên còn có nhiều thuộc hạ như thế kia, đến lúc ấy, khéo đến chết ông ta cũng chẳng biết mình chết như thế nào nữa.
"Ai bảo là chúng tôi không cứu được hắn chứ?" Quốc Trượng Gia đắc ý cười: "Đá Nữ Oa có thể vá trời, cho nên hóa thân Thiên Đạo mới muốn vây hãm tôn thượng nhà ta vào trong giữa hầm đá Nữ Oa như vậy, làm vậy thì Đại Đạo sẽ không tài nào phát hiện ra được. Bây giờ chúng ta ở trên này, hóa thân Thiên Đạo không vây hãm chúng ta được, một khi ông ta dùng pháp tắc thiên đạo để nhốt chúng ta lại thì sẽ bị Đại Đạo phát giác ra ngay lập tức, đến lúc ấy, chắc chắn hóa thân Thiên Đạo sẽ phải chết. Chúng ta sẽ tìm một vị đại năng về mệnh thuật, thực hiện việc nghịch thiên cải mệnh cho một người sắp chết, chuyển phần tuổi thọ còn lại của vị đại năng về mệnh thuật đấy cho cái người sắp chết kia. Lúc đấy, Đại Đạo sẽ giáng sét xuống đánh chết vị đại năng mệnh thuật kia. Vào khoảnh khắc sấm sét được đánh xuống, chúng ta sẽ đốt phù bẩm rõ mọi chuyện với lại Đại Đạo, kể lại những việc hóa thân Thiên Đạo đã làm cho Đại Đạo biết, như vậy sẽ phá được thế cục bị vây hãm dồn vào đường cùng của tôn thượng nhà ta hiện tại."
Quốc Trượng Gia cũng chẳng sợ việc bị người khác biết phương pháp này, ông lại càng không sợ hóa thân Thiên Đạo biết điều đó, bởi, cho dù hóa thân Thiên Đạo có biết đi chăng nữa thì ông ta cũng chẳng có cách nào để thay đổi những việc mà bọn họ sẽ làm sau đó.
"Phải rồi!"
Đại tướng Thành Quyền nghe thế thì cảm thấy vừa ngạc nhiên lại vừa mừng rỡ: "Sao tôi lại không nghĩ tới phương pháp này nhỉ? Nếu như tôi nghĩ ra sớm hơn thì chẳng phải tiên đế Bắc Minh đã thoát ra ngoài được sớm hơn rồi hay sao?"
Nói đến đây, ông ta kêu lên: "Đại soái Viên Hữu Tri, người có biết ở đâu có vị đại năng về mệnh thuật sở hữu khả năng nghịch thiên cải mệnh hay không?"
"Biết." Viên Hữu Tri nói: "Thủ đô đế quốc Long Tượng chúng ta vô cùng rộng lớn, ở đó có một vị đại năng về mệnh thuật năng lực nghịch thiên, chắc là sẽ biết phương pháp để nghịch thiên cải mệnh."
"Tốt lắm!"
Quốc Trượng Gia mừng rỡ, kêu to: "Đại tướng Huyền Bát, ông thông thạo về phù chú nên hãy cùng vị nguyên soái này đi đi tìm vị đại năng về mệnh thuật kia đi, rồi dùng phù chú để giãi bày chuyện tôn thượng bị hóa thân Thiên Đạo vây khốn, ngay lúc sấm sét đánh xuống vì chuyện nghịch thiên cải mệnh thì ông lập tức đốt phù nói rõ cho Đại Đạo biết."
"Tuân lệnh, Quốc Trượng Gia!"
Đại tướng Huyền Bát nhận lệnh xong bay về phía Viên Hữu Tri, thúc giục: "Mau mau đưa bản tướng đến gặp vị đại năng về mệnh thuật kia đi."
"Được."
Viên Hữu Tri cũng không dám dây dưa kéo dài, ông ta cùng với đại tướng Huyền Bát lập tức cùng nhau bắn nhanh về một hướng.
"Hai kẻ đang đi kia cùng chết đi!"
Cùng lúc đó, Tà Hoàng giơ cao kiếm Vạn Hồn Huyết Ẩm lên, chém về phía hai người vừa mới rời đi.
"Muốn chết hả!"
Quốc Trượng Gia nổi giận, sử dụng pháp bảo của bản thân, lao ra chặn đầu Tà Hoàng, đập thanh kim giản về phía ông ta.
"Lão già gian trá chết tiệt này!"
Tà Hoàng cảm nhận được nguy hiểm, ông ta lập tức dừng nhát kiếm đang chém xuống lại, đổi hướng bổ về phía thanh kim giản đang đập về phía mình.
Keng!
Một kiếm một giản đụng vào nhau, tia lửa bắn ra sáng cả một vùng, lực chấn động kinh khủng đẩy Tà Hoàng phải lùi lại mấy bước.
"Sao có thể như vậy được chứ?"
Tà Hoàng không thể tin nổi: "Của quả nhân là thần binh mãn cấp, tại sao uy lực lại không bằng thần binh cấp tám của ông ta chứ hả?"
"Bởi vì ông không hiểu cách khống chế hoàn toàn kiếm Vạn Hồn Huyết Ẩm!"
Nói xong, Quốc Trượng Gia cầm giản lao thẳng về phía Tà Hoàng.
Keng keng keng!
Hai người quấn lấy quần nhau giữa không trung, do không biết cách khống chế hoàn toàn kiếm Vạn Hồn Huyết Ẩm nên Tà Hoàng bị Quốc Trượng Gia đàn áp, khó khăn lắm mới đỡ được.
"Hỗ trợ Quốc Trượng Gia mau, giết lão già gian trá kia!"
Có một vị tướng già hô to, rồi ông ta tự mình dẫn đầu đâm kiếm về phía người Tà Hoàng nhưng do Tà Hoàng có tu vi cao, lại có pháp bảo mãn cấp hộ thể nên thế phòng ngự của ông ta vẫn chưa bị phá vỡ trước thế tấn công của người kia.
Ba mươi mấy vị Tiên Tôn mau chóng phân tán ra khắp nơi, tiến hành tấn công từ xa với Tà Hoàng.
"Cứu giá! Cứu giá nhanh lên!"
Tà Hoàng bị Quốc Trượng Gia đàn áp, lại còn bị một đám Tiên Tôn cùng nhau tấn công, lo là pháp bảo bị phá thì sẽ chết chắc nên ông ta hoảng sợ liên tục kêu cứu.
Chỉ trong thoáng chốc.
U u u!
Một bóng đen bay ra từ bên dưới hầm mỏ, hai vị Đạp Thiên Tà Vương cùng với hữu sứ, hộ pháp trước sau và hơn mười trưởng lão tới tấp lao tới để tham gia vào trận đánh.
"Ở trên!"
Không biết là ai kêu lên, hơn ba mươi vị Tiên Tôn lao về phía đám người Tà Vương để giết, đại tướng Thành Quyền thấy phe Quốc Trượng Gia chiếm được thế thượng phong ở đây thì cũng ra mặt giúp bọn họ đối phó lại với người của Tà Linh giáo.
Do ngoài Quốc Trượng Gia thì phe họ còn có ba vị cao thủ đang ở sơ kỳ đỉnh phong, còn bên phía Tà Hoàng thì chỉ có hai vị Tà Vương là đang ở sơ kỳ đỉnh phong thôi.
Huống hồ còn có cả các tu sĩ đến từ Tử Vi Tinh, công pháp của họ còn mạnh hơn so với các tu sĩ ở mảnh tinh vực này, nếu cảnh giới ngang nhau thì tu sĩ đến từ Tử Vi Tinh sẽ thắng thế hơn một chút.
Chỉ trong chốc lát, người của Tà Linh giáo bị giết từng người một, xác chất trên đất.
Trong lúc đó, đoàn quân của đế quốc Long Tượng đã đánh bại đoàn quân của đế quốc Thiên Sư, khiến bọn họ thất bại thảm hại, cả ngàn quân của đế quốc Thiên Sư bị đánh cho tơi bời phải bỏ chạy.
Bên trong hầm mỏ.
"Diệp Bắc Minh, cậu lại thắng rồi, bổn đạo thật sự không ngờ là cậu vẫn còn nhiều thuộc hạ cũ tới vậy, xem ra trời cũng không diệt nổi cậu mà!"
Hóa thân Thiên Đạo hiện lên, cười gượng, nói.
"Thuộc hạ cũ của bổn tọa tới nhiều lắm sao?"
Diệp Thiên nhíu mày, ở bên trong pháp tắc, hắn không hề biết tình cảnh bên ngoài diễn ra như thế nào.
"Đúng vậy!"
Hóa thân Thiên Đạo tức giận nói: "Có tận ba mươi sáu người đến, bọn họ đánh nhau to với bên Tà Hoàng, đã có người đi tìm đại năng về mệnh thuật để sử dụng phương pháp nghịch thiên cải thiện để cho Đại Đạo xuất hiện, sau đó sẽ tố cáo bổn đạo với lại Đại Đạo, để Đại Đạo nghiêm trị bổn đạo."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.