“Cái gì!”
Nghe thấy người bán vé nói vậy, mấy chục người bao gồm cả Diệp Lam Duyên đều kinh ngạc.
“Tại sao chứ?”
Diệp Lan vô cùng bất mãn: “Tà Linh giáo bắt nạt người nhà họ Diệp chúng tôi, mấy người làm ăn chân chính cũng bắt nạt người nhà họ Diệp chúng tôi sao?”
“Không còn cách nào!”
Người bán vé nói: “Ông chủ của chúng tôi đã đặt ra quy định. Sợ mấy người họ Diệp dẫn người Tà Linh giáo rời khỏi ngồi trên chiến hạm Tinh Không. Nếu giết hết những người trên phi thuyền, ông chủ của chúng tôi không đền nổi tiền.”
“Cho nên, mấy cậu vẫn nên tìm cách khác để đến đó đi.”
Tại vùng tinh vực này, nếu làm vận chuyển mà có người chết, ông chủ sẽ phải bồi thường gấp một triệu lần. Bao nhiêu tiền một vé. Nếu hành khách chết vì do công ty vận chuyển, sẽ phải bồi thường gấp một triệu lần.
Vì vậy, để tránh phải bồi thường khoản tiền khổng lồ. Ông chủ của công ty vận chuyển mới đưa ra quy định này.
Ở trên vùng tinh vực này, mỗi người dân địa phương đều có thẻ bài thân phận, giống như thẻ căn cước trên trái đất, cũng có ảnh, được cấp bởi các thành phố, quận, huyện và thị trấn.
Mặc dù không thể xác thực tính chân thật bằng mạng lưới mạng giống như thẻ căn cước của trái đất, nhưng việc làm giả thẻ bài thân phận cũng rất khó.
Đương nhiên, bình thường những thứ này gần như vô dụng, chỉ có trong hoàn cảnh đặc biệt mới cần dùng đến, cho nên Diệp Thiên đến Thiên Quý Tinh lâu như vậy, cũng chưa từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046705/chuong-1040.html