“Ha ha.”
Thái tông nhà Nam Cung không hề tức giận, có chút ý muốn cười: “Không biết tiểu hữu đó là ai, tu vi như thế nào, có lai lịch như thế nào mà dám kiêu ngạo như vậy?”
Ông ta cũng không vội vàng ra tay, chỉ thăm dò kĩ đối phương, dù sao ông ta cũng hiểu biết người biết ta trăm trận trăm thắng.
Huống hồ tuổi còn nhỏ, dám nói những lời hùng hồn như này, không chỉ đơn giản là thiếu niên kiêu ngạo, chắc chắn có chỗ dựa lớn, không thì là kẻ ngốc hoặc là kẻ điên.
Nhưng hiển nhiên, có thể khiến một vị Tiên Tôn có căn cơ thâm sâu khó lường ra tay bảo vệ, nhất định không phải là kẻ ngốc hay kẻ điên, nếu không Tiên Tôn cũng không đi theo một kẻ ngốc hay kẻ điên.
Có thể tu luyện được Thái Hư Cảnh, đều là thiên tài của thiên tài, bọn họ đều đi theo những người có lai lịch lớn.
Vì vậy, ông ta có thể chắc chắn, người trẻ tuổi này nhất định có lai lịch hùng hậu.
“Ông không cần thăm dò tôi, ông có hai sự lựa chọn. Phục, thì đem theo người của ông về nhà, từ đây về sau không được đụng đến nhà họ Lăng, không phục, chúng ta liền đấu một trận, xem thực lực ai mạnh hơn.”
"Nhưng mà, bổn tọa đã tha cho các người hai lần rồi, một lần tha cho vãn bối của nhà các người, lần thứ hai, tha cho một vị Tiên Tôn của nhà các người, chuyện gì cũng không quá ba lần, lần thứ ba, bổn tọa sẽ không nương tay nữa.”
“Suy nghĩ cho kĩ, có nên vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046685/chuong-1020.html