Lăng Tố Như nghe vậy thì khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng, cô ta hơi cúi đầu và ngượng ngùng nói: “Mọi người, cậu Diệp là đại nguyên soái bảo vệ đất nước ở hành tinh khác. Anh ấy còn trẻ như vậy mà đã có thành tích lớn như vậy rồi thì chắc chắn là một người quyền quý. Tất cả mọi người con gái trên thế giới này đều muốn gả cho anh ấy.”
“Chị gái của em hèn mọn không xứng với cậu Diệp. Chỉ có con gái của vương công quý tộc mới đủ tư cách xứng đáng với anh ấy.”
Có phải bạn muốn nói cô ta không thích Diệp Thiên đúng không? Vậy đó là giả rồi.
Thứ nhất, Diệp Thiên đã cứu được người cha đã chết của cô ta, loại đại ân đại đức này khiến cô ta nghĩ chỉ có thể lấy thân báo đáp.
Thứ hai, Diệp Thiên đã giúp cô ta giải nguy bị Nam Cung Cẩn cướp đi và cho cô ta cảm giác an toàn, khiến cô ta cảm thấy thoải mái.
Thứ ba, Diệp Thiên không kiêu ngạo nóng nảy, hắn có một phong thái ung dung trong cách giải quyết mọi việc. Mọi cử chỉ động tác của hắn đều toát lên phong cách của một vương giả.
Thứ tư, Diệp Thiên còn rất trẻ mà đã được phong là đại nguyên soái hộ quốc, lại có Tiên Tôn sẵn sàng đi theo hắn thì có thể thấy được năng lực phi phàm và sức thu hút người khác tỏa ra bốn phía của hắn, là một người trẻ tuổi đầy triển vọng hiếm có.
Thứ năm, Diệp Thiên đẹp trai khôi ngô, nho nhã lịch thiệp, nói năng lễ phép lại tinh thông âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046682/chuong-1017.html