Những thứ này cũng đều là thạch Nữ Oa!
Hơn nữa số lượng rất nhiều, ít nhất cũng phải ba mươi tấn. Nhưng mà là thạch nguyên khối, nhưng loại bỏ đi phần phế thạch bên ngoài thì ít nhất cũng phải đến mười năm tấn.
Số lượng lớn như vậy, để tu luyện đến cảnh giới Thái Hư cao nhất thì hoàn toàn thừa sức.
Ông có thể vì giận dỗi mà không lấy những thứ này để giúp tăng thêm tu vi đáng quý của mình sao?
Tất nhiên là không thể rồi.
“Lấy về cũng không được đâu, tôi không cho ông đâu.” Diệp Thiên khẽ nói.
Huyền Cực Tiên Tôn bỗng nhiên cảm thấy khó chịu: “Lão già này thừa nhận trước đấy đã trách lầm anh, có được không? Anh đừng có mà nhỏ mọn như thế chứ. Đưa đồ cho tôi, đồ này anh không thể lấy về.”
Ông ta thực sự rất muốn những thứ này, có thể tu luyện đến cảnh giới Thái Hư, thì tất nhiên muốn chúng rồi.
Còn không lâu nữa thì hoàng triều Hiên Viên sẽ bị công phá,thủ đoạn của quân địch so với Diệp Thiên chỉ có hơn chứ không có kém. Ít nhất có thể diệt sạch được một ngàn người của trăm họ hoàng triều Hiên Viên.
Bây giờ ông ta mới hiểu được, trong mắt của người thống trị, quyền lợi là trên hết, lợi ích là trên hết, còn sinh mạng chính là cỏ rác. So với những kẻ thống trị kia thì Diệp Thiên vẫn được coi là nhân từ.
Không có so sánh thì sẽ không có đau thương, so cả hai bên thì ông ta mới phát hiện ra mình đã trách lầm Diệp Thiên rồi. Ít nhất thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046653/chuong-988.html