"Không xong, có Tiên Tôn xông đến!"
Trong căn nhà gỗ của động phủ, Huyền Cực Tiên Tôn nghe tiếng cười đột nhiên truyền đến, sắc mặt đột nhiên trở nên trắng bệch.
Trong nháy mắt!
Phần phật, một đám người phi ra từ trong nhà gỗ, đứng trên không trung, quả nhiên trước cửa vào động phủ Viễn Vọng có một ông lão đang chắp tay đứng, nghênh ngang đi vào động phủ.
"Tại sao lão già đáng chết này lại có thể đuổi đến đây?" Cơ thể mềm mại của Đóa Đóa không khỏi run lên, cô và ba bị lão già đáng chết này truy sát lâu như vậy, cảm giác của cô đối với ông ta là vừa hận vừa sợ.
"Ông Huyền Cực, ba vẫn đang đánh vào Thái Hư, phải làm sao bây giờ?" Bảo Bảo lập tức lộ ra vẻ hoảng sợ, ba còn không đánh lại ông già này, bị ông già này truy sát khắp nơi, cho dù ba có đánh vào Thái Hư cộng thêm tất cả mọi người. Cũng không phải là đối thủ của ông ta!
Vì thế, nói cậu không lo lắng sợ hãi là giả.
"Nếu ông có thể đối phó thì lúc trước đã không dẫn cháu và Huân Nhi đi Thủy Lam tinh lừa Tiêu Dao Vương đến, có thể đến Tiêu Dao Vương cũng không thể diệt trừ ông ta." Huyền Cực Tiên Tôn cười khổ.
Ông ta ngửa đầu ra sau rồi thở dài một tiếng: "Xem ra là ông trời muốn diệt Diệp Bắc Minh rồi!"
Đến Huyền Cực Tiên cũng bi quan như thế, sắc mặt của mọi người đều đông cứng lại!
"Sư tôn, rõ ràng thái hoàng thúc còn lợi hại hơn ông ta, sao không giết ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046604/chuong-939.html