Trên thực tế, Diệp Thiên mang theo thái đội bán tín bán nghi đối với chuyện ở dưới hồ Thăng Tiên có Thăng Tiên Châu được nhắc đến trong sách cổ. Dù sao cũng chưa tận mắt chứng thực, hơn nữa những gì được ghi chép trong sách cổ, không phải hoàn toàn thật sự đáng tin. Rất nhiều trong số đó đều không được chứng thực.
Cho đến khi nhìn thấy viên trân châu này, Diệp Thiên mới tin nội dung được viết trong cuốn sách cổ đó không phải là lời nói vô căn cứ, mà là sự thật.
Bởi vì hắn thật sự tìm thấy một viên trân châu ở dưới hồ Tẩy Tiên, hơn nữa, thông qua quan sát, có thể xác định viên trân châu này không đơn giản, chứa nhiều loại nguyên tố, đều là nhưng nguyên tố có lợi cho việc tăng linh căn, chữa trị vết thương, tăng tu vi, bổ dưỡng cho tinh thần.
Những hiệu quả này gần như đều không thua kém so với Thánh Quả Đại Đạo.
“Bố, đây là?”
Bảo Bảo chỉ về phía Thăng Tiên Châu với ánh sáng trắng vừa to vừa lóa mắt, vẻ mặt mang theo đầy nghi ngờ, hỏi.
“Đây là Thăng Tiên Châu, là đồ tốt. Có nó rồi, bố có thể giết chết hai kẻ đó.” Diệp Thiên nói.
“Thật sao?” Huân Nhi vô cùng vui mừng, vội vàng hỏi: “Bố, vậy cần giữ lại mạng sống của họ trước, hỏi bọn họ xem, sư phụ con sống hay chết. Nếu như sống thì đã bị bọn họ đuổi đến đâu rồi.”
“Bởi vì trong đám tiên vương đuổi giết sư phụ con có bóng dáng của hai người bọn họ.”
“Được. Bố nhất định sẽ hỏi rõ ràng.” Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046577/chuong-912.html