Chương trước
Chương sau

“Trời ạ! Thật hay giả đây. Hơn ba trăm tỷ con thú triền được tạo ra mà đã bị tiêu diệt trong vòng năm giờ?”
Trong một tửu lâu ở tòa thành trì phồn hoa ở Bạch Hổ Tinh, một đám tu sĩ vây quanh một người đàn ông có râu quai nón. Sau khi nghe người đàn ông kia nói chuyện, bọn họ cũng không dám tin, bèn hỏi:
“Chuyện đó có thể là giả?”
Người đàn ông có râu quai nón nhấp một ngụm rượu rồi nói tiếp: “Tôi tận mắt nhìn thấy chuyện ở Thanh Long Tinh. Lúc ấy, còn phải nói bọn thú triền nhiều kinh khủng, trùng trùng điệp điệp. Chỉ có thể thấy trên trời đầy cát vàng. Rộng hàng tỷ km vuông, căn bản nhìn không thấy con yêu thú nào.”
“Tuy nhiên, tiếng chân con yêu thú giẫm đạp phải gọi là âm thanh vang dội. Cách xa mấy ngàn km cũng có thể khiến người ta rung động từ tim cho đến cổ họng. Nếu các người không tận mắt chứng kiến sẽ không thể hiểu được nó kinh khủng đến mức nào.”
“Bọn chúng bị giết như thế nào?” Có người tò mò hỏi.
Người đàn ông có râu quai nón nói: “Diệp Thiên là tên đầu sỏ tạo ra thú triều. Hắn rất lợi hại, khống chế năm tôn phẩm pháp bảo, hấp thụ yêu đan của yêu thú để tu luyện. Cứ mỗi lần giết yêu thú, yêu đan rơi ra, là một lần hắn có thêm tài nguyên để tu luyện. Tới tới lui lui mấy giờ đồng hồ, toàn bộ yêu thú đều bị hắn luyện hóa sạch sẽ."
Ngay sau khi những lời này được nói ra, toàn bộ tửu lâu đều chấn động.
“Cái này cũng quá tuyệt rồi đó!”
"Cứ như vậy, hơn ba trăm tỷ con yêu thú đều bị luyện. Vậy thì tu vi của ông ta nhất định bùng nổ!”
"Kinh khủng! Thật là kinh khủng! Đây chắc chắn là một vị thần!"
Mọi người đều bị khiếp sợ.
“Không phải ba trăm tỷ viên yêu đan đều bị Diệp Trần cho vào túi sao?” Có người tham lam, nước miếng chảy ra ngoài.
“Chắc chắn rồi.” Người đàn ông có râu quai nón nói: “Ông ta là người diệt thú triều, đương nhiên yêu đan phải về tay ông ta rồi.”
“Nhiều yêu đan như vậy, làm sao ông ta có thể dùng hết chứ!” Có người hâm mộ nói.
“Làm sao lại không dùng hết?” Người đàn ông có râu quai nón nói: “Các người có điều không biết, rừng mưa chết chóc của Thanh Long Tinh có một cái Hồ Tẩy Tiên. Ngâm người tu luyện ở đó gấp mười nghìn lần tu luyện ở bên ngoài.”
“Tên Diệp Thiên này đã đem theo số lượng lớn yên đan đi tu luyện ở Hồ Tẩy Tiên. Mà tốc độ tu luyện ở Hồ Tẩy Tiên như vậy, mấy năm nữa ông ta có thể luyện yêu đan thành quang. Khi đó, chỉ sợ trong thiên hạ này không ai là đối thủ của ông ta.”
"Cái gì! Tu luyện ở Hồ Tẩy Tiên nhanh gấp mười nghìn lần luyện tập bên ngoài?"
Các tu sĩ trong tửu lâu lại một lần nữa nghẹn họng giật mình, nhìn trân trối.
Tim cả đám đều đập thình thịch.
Nhanh hơn gấp mười nghìn lần!
Tu luyện một năm đã tương đương với tu luyện mười nghìn năm!
Thật hấp dẫn làm sao!
Chẳng bao lâu, thông qua phương thức truyền âm, những lời này dã được lan truyền khắp Bạch Hổ Tinh. Gây ra một trận xôn xao mãnh liệt.
Hầu như tất cả các tiên vương thế gia, tất cả bá chủ tiên vực, tất cả Tông Môn cao tăng của Bạch Hổ Tinh đều thấy chấn động trong tim.
Một đam đem theo tất cả các tài nguyên có thể tu luyện đi đến Thanh Long Tinh.
Cùng lúc đó.
Huyền Vũ Tinh, Chu Tước Tinh, Thiên Lang Tinh, Bắc Đẩu Tinh…Và nhiều tinh cầu khác có cửa truyền tin với Thanh Long Tinh. Tất cả đều kết bè kết đội. Bao gồm: tiên vương, chân tiên, thậm chí cả hóa thần đều thông qua cửa truyền tin đi về hướng Thanh Long Tinh.
Lúc này tại Huyền Vũ Tinh, ở một phủ tiên bá chú tiên bực sau núi nào đó.
“Bá chủ! Bá chủ…”
Một Lão tướng Kim Giáp ở bên ngoài phủ không ngừng hét lên.
Thật lâu sau, một âm thanh bí ẩn xa xôi từ trong phủ truyền ta.
“Trước khi bế quan, bổn tọa đã từng nói. Chỉ cần trời không sập thì ông không được phép đến quấy rầy bổn tọa. Bổn tọa cũng chưa cảm nhận được trời sẽ sập, tại sao ông lại lên đỉnh núi này quấy rầy bổn tọa?”
“Bá chủ! Chuyện là như vậy!” Lão tướng vội vàng giải thích: “Tôi vừa mới nghe được tin tức. Có rất nhiều thú triều trên Thanh Long Tinh đã khiến cho một nơi tên là rừng mưa chết chóc tan vào hư không. Có một nơi gọi là Hồ Tẩy Tiên. Nếu ngâm người tu luyện ở trong Hồ Tây Tiên, tốc độ tu luyện sẽ nhanh hơn bên ngoài gấp mười nghìn lần.”
“Thuộc hạ biết được tin tức này nên vội vàng chạy đến thông báo cho bá chủ. Chỉ cần bá chủ tu luyện ở Hồ Tẩy Tiên một hai năm thì việc trở thành Hư Cảnh Tiên Tôn cũng không còn là vấn đề.”
Khi giọng nói của ông ta vừa dứt, một lão già bẩn thỉu phóng ra từ trong phủ, vẻ mặt kích động nói: “Những gì ông nói, là thật?”
“Thuộc hạ cũng nghe người ta nói như vậy. Thông tin này đã làn truyền khắp Huyền Vũ Tinh. Rất nhiều tiên vương thế gia, bá chủ tiên vực, Tông Môn cao tăng, còn có rấ nhiều người tu luyện khác đều đang đến Thanh Long Tinh. Cụ thể có thật hay không thì thuộc hạ cũng không biết nhưng lời đồn là như vậy.” Lão tướng Kim Giáp nói.
“Không có lửa làm sao có khói, xem ra là thật.” Lão già bẩn thỉu nói thầm một câu.
Giây tiếp theo, ông ta đã thúc giục nói: Mau đi phân phó xuống dưới. Bổn tọa phải tắm rửa thay quần áo. Nhân tiện lấy nhẫn không gian của bổn tọa, đem tất cả tài nguyên có thể tu luyện ra. Bổn tọa muốn đi Thanh Long Tinh một chuyến, xem chuyện này thật hay giả.”
Dứt lời, ông ta tháo nhẫn không gian xuống, ném nó cho Lão tướng Kim Giáp.
“Vâng, bá chủ.”
Lão tướng mặc kim giám cầm lấy nhẫn không gian rồi rời đi.
Lão già nở nụ cười khà khà: “ Nếu là thật, bổn tọa sẽ chiếm lấy Hồ Tẩy Tiên sau đó tu luyện một hai năm, nhất định sẽ tiến vào cảnh giới Thái Hư. Lúc đó, bổn tọa sẽ cướp hết tài nguyên của Thanh Long Tinh, Bạch Hổ TInh, Chu Tước Tinh, Huyền Vũ Tinh. Tiếp tục tu luyện vào chục năm, tu luyện đến Thái Hư Cảnh viên mãn. Sau đó bổn tọa sẽ quay về Tử Vi Tinh, chiếm lấy Tử Tiên trì , sau đó tu thêmmột hai năm, tất nhập rất hư, sẽ đem thanh long tinh, Bạch Hổ tinh, chu tước tinh, huyền vũ tinh đích tu luyện tài nguyên toàn bộ cướp đoạt không còn. Tiếp tục tu cái vài thập niên, tu đến rất hư cảnh viên mãn, kia bổn tọa liền khả quay về tử vi tinh, trả thù tên Tôn Đăng Báo.”
Nghĩ đến đây, ông ta cười phá lên.
Mấy canh giờ sau, tại Thanh Long Tinh.
Hàng triệu tu sĩ đến từ các đại tinh cầu đã đến bên ngoài rừng mưa chết chóc.
“Chuyện này…”
Nhìn thấy toàn bộ cây cối trong rừng mưa chết chóc đều chết héo. Sát khí ngập trời, bao phủ phạm vi vài trăm triệu km, khiến cho cả trời đất đều nhiễm một màu đỏ như máu. Tất các các tu sĩ đến từ các đại tình cầu đều chùn bước.
“Đã có chuyện gì ở đây?”
Một đạo sĩ đến từ Bạch Hổ Tinh hỏi một tu sĩ bản địa.
“Ông từ tinh cầu khác tới đúng không?” Tu sĩ bản địa hỏi.
Đạo sĩ gật đầu.
Tu sĩ bản địa nói: "Ngày hôm qua, nhân lúc thú triều xuất hiện, gần ngàn tiên vương Thanh Long Tinh chúng ta đã đến Hồ Tẩy Tiên để tu luyện.”
“Mấy canh giờ sau, thú triều bị một người tên là Diệp Thiên- cấp đại tiên giết hết. Sau đó Diệp đại tiên mang theo ba trăm tỷ viên yêu đan đến Hồ Tẩy Tiên.”
“Không bao lâu sau, chúng ta nhìn thấy sát khí phóng lên ngập trời, khiến cho bầu trời nhuốm đỏ. Cách xa mấy triệu km đều có thể nhìn thấy.”
“Vì vậy, chúng ta chạy tới xem tình huống. Kết quả là nhìn thấy một cảnh tượng như vậy. Rất nhiều người tò mò bên trong đã xảy ra cái gì, muốn vào xem. Nhưng khi đụng tới sát khí. Nháy mắt đã bị ăn mòn thành những mẩu vụn.”
“Ngay cả tiên vương nhập môn khi đụng vào sát khi này, tay cũng bị ăn mòn ngay lập tức. Tiên vương tiểu thành cảnh đụng vào nó mười giây, tay cũng bị ăn mòn. Chỉ có tiên vương đại thành cảnh mới có thể chịu được sát khí nhưng vẫn bị sát khí ảnh hưởng khiến cho họ bước đi chậm như rùa. Riêng có tiên vương đỉnh cảnh là có thể hành động bình thường ở trong luồng sát khí đó.”
“Kinh khủng như vậy sao?”
Nghe người tu sĩ bản địa giải thích, tất các các tu sĩ ở tinh cầu khác đều vô cùng kinh sợ.
“Đây mới chỉ là sát khí bên ngoài, còn sát khí bên trong khủng khiếp như thế nào thì không ai biết cả. Bởi vì không ai dám đi vào.” Tu sĩ bản địa nói.
“Có người nào từ trong đó đi ra nói cho các người biết bên trong đã xảy ra chuyện gì không?” Đạo sĩ của Bạch Hổ Tinh hỏi.
“Không có.” Tu sĩ bản địa lắc đầu: “Hôm qua có các tiên vương đi Hồ Tẩy Tiên để tu luyện, nhưng không thấy một ai đi ra, cũng không biết họ còn sống hay đã chết.”
Hàng triệu tu sĩ đến từ tinh cầu khác đột nhiên trầm mặc.
Họ nghe xong, trong lòng vô cùng sợ hãi.
Bởi vì mọi người đều có một nỗi sợ hãi đối với những thứ họ không biết, chưa nói đến việc sát khí này kinh khủng như thế. Bọn họ không thể không nảy sinh ra sợ hãi.
“Không biết có vị đạo hữu Thiên Huyền Cảnh Đỉnh nào đồng ý đi vào trong tìm hiểu cùng tôi không?”
Sau khi mọi người im lặng hồi lâu, người đạo sĩ của Bạch Hổ Tinh đột nhiên hô lên.
“Ngài chính là Đạo sĩ Hoàng Cực- Thiên Huyền Tông Đệ Nhị, Nhâm Tông chủ của Bạch Hổ Tinh?” Một đạo sĩ áo trắng tiến lên hỏi.
“Đúng là bần đạo.” Đạo sĩ Hoàng Cực gật đầu, hỏi: “Còn ngài là?”
“Tôi chính là Lã Huyền Tâm, Đảo Tùng Sơn Chủ của Huyền Vũ Tinh.” Đạo sĩ áo trắng nói.”
“Thì ra là Đảo Tùng Sơn chủ, tôi ngưỡng mộ ngài đã lâu. Cao thủ đệ nhất của Huyền Vũ Tinh.” Đạo sĩ Hoàng Cực chắp tay nói.
“Ha ha!” Đảo Tùng Sơn chủ cười nói: “Đó đều là chuyện của mấy trăm năm trước rồi. Hiện tại cao thủ đệ nhất của Huyền Vũ Tinh là bá chủ Long Môn Vực, Triệu Thương Thiên.”
“Triệu Thương Thiên?” Vị đạo sĩ tiến lên hỏi: “Chính là Triệu Thương Thiên, người mấy trăm năm trước muốn xưng bá ở Bạch Hổ Tinh nhưng bị chúng tôi đánh, không biết chạy đi đâu?”
“Tôi cũng không biết có phải hay không.” Đảo Tùng Sơn chủ nói: “Dù sao cũng là trăm năm trước. Ông ta dám chiến lấy vị trí bá chủ Long Môn Vực dấn tới nhiều vị bá chủ tiên bực bất mãn. Nhưng không một ai có thể làm đối thủ của ông ta, vì thế cũng có người xin tôi rời núi, đi đối phó với Triệu Thương Thiên. Những tôi vẫn thua ông ta.”
“Ồ.”
Rất nhiều tiên vương đều hít một ngụm khí.
“Đảo Sơn Tùng chủ chính là Thiên Huyền Cảnh Đỉnh Trung Kỳ, thế nhưng ngài lại không đánh bại Triệu Thương Thiên kia. Xem ra Triệu Thương Thiên kia có phần ghê gớm.” Có người không nhịn được cảm khái.
“Ha ha!” Đảo Tùng Sơn chủ cười nói: “Thực sự thì chênh lệch cũng không lớn. Thất bại trong tích tắc mà thôi. Nếu là Đạo sĩ Hoàng Cực thì ngài nhất định sẽ thắng.”
Đạo sĩ Hoàng Cực cười nói: “Trước tiên, chúng ta không nói chuyện tên Triệu Thương Thiên kia nữa. Bây giờ tổ chức hàng ngũ tiến vào bên trong sát khí này. Xem đến tột cùng là do ai quấy phá. Ai là tiên vương đỉnh cảnh đồng ý theo tôi thì đứng ở bên này.”
“Tôi, Vương Tùng Đào, đệ tam bảng Chí Tôn của Bạch Hổ Tinh tình nguyện đi trước.”
“Lý Sơn Hà, đệ nhất bảng Chí Tôn của Chu Tước Tinh, nguyện ý đi cùng.”
“Viên Trọng Dương, đệ tứ bảng Chí Tôn của Huyền Vũ Tinh, nguyện ý đi.”
“…”
Từng vị tiên vương bậc nhất đều rầm rầm đứng lên.
Chẳng bao lâu, đã tập hợp được ba mươi ba vị tiên vương Thiên Huyền Cảnh Đỉnh.
Rất nhiều tiên vương cũng muốn đi vào khám phá xem rốt cuộc có chuyện gì, nhưng thực lực họ không đạt tới Thiên Huyền Cảnh Đỉnh nên không vào được nơi cả trời đầy sát khí này. Họ đành phải thở dài, từ bỏ.
“Vậy thì chúng ta sẽ xuất phát, xem Hồ Tẩy Tiên có đúng như lời đồn hay không? Tu luyện nhanh gấp mười triệu lần bình thường? Nếu thực sự là như vậy, chúng ta hãy cùng nhau tu luyện, các vị thấy thế nào?” Đạo sĩ Hoàng Cực hỏi.
“Tôi thấy không có vấn đề gì.” Đỏa Tùng Sơn chủ nói trước.
“Tôi thấy không có vấn đề gì.”
“Tôi thấy không có vấn đề gì.”
“Tôi thấy không có vấn đề gì.”
Ba mươi vị tiên vương đỉnh cảnh đều bày tỏ ý kiến của mình.
“Tốt lắm, vậy chúng ta hãy xuất phát thôi.”
Đạo sĩ Hoàng Cực vung bàn tay to lên. Ông ta dẫn đầu đi về phía sát khí màu đỏ cuồng bạo. Mặt khác, các tiên vương theo sát phía sau. Họ nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.
Không lâu sau khi bọn họ rời đi, Triệu Thương Thiên cưỡi một con yêu thú tôn phẩm, mang theo một đoàn đội quân đến bên ngoài sát khí.
“Xì.”
Nhìn thấy đầy trời sát khí này, Triệu Thương Thiên nhướng mày, không khỏi hít một hơi.
“Sát khí khủng bố này có phần giống như đã từng quen thuộc.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.